"Chiến Vương gia hình như đối với tại hạ không có hảo cảm, chẳng lẽ tại
hạ có chỗ nào đắc tội Vương Gia hay sao, tình trạng thân thể Tề vương như
thế nào, có thể trên đại lục rất nhiều người không biết, nhưng Chiến Vương
gia cùng Nam Hoàng chắc hẳn cũng biết rõ sức khỏe của Tề vương chúng
tôi, đã như vậy, Tề vương Đông Ly quốc ta tự mình đến Nam Phong quốc,
chẳng lẽ như vậy còn chưa biểu hiện rõ rất tôn trọng quý quốc hay sao?"
Khóe mắt liếc nhìn Chiến Bắc Sính, từng chữ từng câu, trên mặt tuấn dật
cũng không có bất kỳ tức giận nào cho dù bị người ta nói thẳng mặt, ngược
lại lạnh nhạt như lúc ban đầu.
"Một thương nhân như ngươi, đại biểu cho Tề vương? Dù là Tề vương
phi tự mình đến đây cũng không thể đại diện hoàn toàn cho Tề vương, thân
phận Cảnh công tử thật cao!"
Giọng điệu Chiến Bắc Sính mang theo chút châm chọc, nhưng cũng
mang theo ngạo khí, không chút kiêng kỵ nói thân phận nàng đại diện cho
Tề vương là rất cao, theo tính khí của hắn, đúng là không che giấu không
vui, tất cả tức giận cùng châm chọc đều bày ra trên mặt.
Thư Nhã Phù ngước mắt nhìn Chiến Bắc Sính, cười một tiếng, tà mị xinh
đẹp: "Thế nào, trong lòng Chiến Vương gia người đang nghĩ cái gì, đột
nhiên nói tới Tề vương phi? Nói thật ra, mặc dù Vương Gia ngươi đối với
Tề vương phi có lòng, cũng không thể ngay mặt nói ra như vậy, dù sao
hoàng thượng vẫn còn ở nơi này."
Vặn vẹo sự thật chính là chuyện mà nàng thành thục nhất, hơn nữa người
trong cuộc lại là chính mình, cư nhiên cũng có thể nói ra mà mặt không
thay đổi sắc chút nào.
Bạch Ưng không nghĩ tới vương phi lại có thể biết nói ra những lời này,
cũng sửng sốt bị dọa sợ một phen, tuy nhiên thần sắc trên mặt vẫn không
thay đổi, nhưng trong lòng lại có phần đồng tình với Chiến Bắc Sính .