"Cái tên này có lẽ nàng cũng không biết, chắc hản người này vô cùng tài
năng, nếu không cũng sẽ không được Hoàng đế khai quốc Huyền Nguyệt
quốc trọng dụng!" Hài lòng đưa tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng,
đáy mắt Nam Cung Thần mang theo cưng chiều, cũng không nhiều giấu
giếm.
"Huyền Nguyệt quốc?"
Đáp án có chút ngoài dự liệu của nàng, để cho nàng trong khoảng thời
gian ngắn cũng không có phản ứng kịp, tư thế của mình bây giờ, hoàn toàn
là bị một nam nhân hồ ly không chút kiêng kỵ sỗ sàng.
"Đúng! Được rồi, chúng ta cũng không thể ở chỗ này lâu được, Bạch
Ưng không thấy chúng ta, sẽ lập tức rời đi, bây giờ chúng ta cũng mau rời
đi đi!"
Người thông minh ăn được đậu hũ, sẽ tức thời lui về phía sau một chút,
lấy lui làm tiến, thông minh như Nam Cung Thần tự nhiên sẽ hiểu cường
độ nắm chặt như thế nào cho tốt, hơn nữa hiện tại bây giờ cũng không phải
lúc thích hợp, còn có người thứ ba, cho nên không thể tùy ý làm loạn được,
nếu không đợi đến khi nữ nhân này có phản ứng lại, có thể sẽ không xong
với nàng.
Lần nữa từ vị trí bức tranh cuối cùng trong thư phòng lui ra ngoài, đi ra
ngoài đầu tiên làLiễu Trì, cũng trong giây lát ấy thân thể căng thẳng, bày ra
tư thế phòng bị .
"Liễu Trì?" Thư Nhã Phù ở phía sau, bị Liễu Trì chặn lại tầm mắt, có
chút nghi hoặc mà hỏi.
Đợi đến khi cả ba người đều từ trong mật đạo trở lại trong thư phòng,
Thư Nhã Phù mới vừa phản ứng kịp, nhìn người áo đen trước mắt này!