Nàng vô cùng muốn biết, cuối cùng có phải sư phụ nàng đã luyện Quỳ
Hoa Bảo Điển rồi hay không, nếu không làm sao sẽ xuất hiện một yêu vật
trước mắt như vậy chứ?!
Lão già? !
Lê Hi kinh hãi, lời nói của Thư Nhã Phù thành công làm Lê Hi ngay lập
tức hóa đá!
Trong đầu của hắn không ngừng quay về ba chữ: lão già (trong tiếng
trung là vậy nè :
老头子.)
Y đi theo hai mẹ con Thư Nhã Phù tới đây, vô cùng rõ rang lão gia trong
miệng hai người đang nói là nhân vật nào, nhưng là hắn chưa bao giờ nghĩ
đến có một ngày người trong lời nói đó Trình Mộng Nhi của Huyền Nguyệt
quốc có liên hệ với nhau.
Lão già = sư phụ Thư Nhã Phù = biến tướng sư phụ cùng sư tổ của Thư
Vũ Trạch = Lão Minh Chủ U Minh cung = Trình Mộng nhi!
Lê Hi cảm giác hình như có đồ vật gì đó bể nát trong nội tâm, một loại
kích thích như vậy, hơn nữa Trình Mộng Nhi trước mặt còn quăng ra một
ánh nhìn thiên kiều bá mị về phía y, nghĩ tới nữ nhân này thật ra là một ông
già năm sáu chục tuổi, nhưng thật ra là một đại nam nhân già rồi còn chưa
chết, di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn.,các loại sung bái kình trọng của y dành
cho Lão cung chủ, tất cả đều bể nát trong nháy mắt cả rồi!
"Thiệt là, bảo bối thân ái, chỉ là một năm gần đây người ta cảm thấy có
chút nhàm chán mới vui đùa một chút, ngươi làm gì bày ra vẻ mặt không
quen không biết vi sư như thế chứ, người ta bị tổn thương rồi, rất đau rất
đau!" Giọng nói của nữ nhân vẫn kiều mị đáng yêu như trước, Trình Mộng
Nhi, không, phải nói sư phụ thần y của Thư Nhã Phù giống như hờ hững
cười một tiếng, mở miệng nói.