VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 166

biệt lắm, Lê Hi, kết quả ba người ở trong miệng hắn, lại thành hai ca ca,
một thúc thúc.

Bởi vì ngươi thật sự là thúc thúc của người ta! Lời này đương nhiên Vũ

Trạch sẽ không nói ra khỏi miệng.

Chỉ là ném một cái liếc mắt: "Bởi vì nhìn thúc rất thành thục, đơn giản

như vậy còn không hiểu! Đi theo ta ra ngoài đi dạo một chút, ta muốn mua
đồ cho mẹ ta! Ngươi đừng ở chỗ này quấy rầy các ca ca nói chuyện."

Cười bất đắc dĩ, Nam Cung Viêm gật đầu với hai người khác một cái,

ngay sau đó đi theo Vũ Trạch rời khỏi.

"Tiểu tử, ngươi tên là gì, tại sao nhất định phải gọi một mình ta ra?" Nam

Cung Viêm nhìn đứa trẻ bên cạnh, thoạt nhìn giống như một đứa trẻ bình
thường, chỉ là có một đôi mắt vô cùng quỷ quái, luôn cảm thấy tiểu tử trước
mắt này hình như là cố ý gọi hắn ra, mặc dù nói không biết tại sao có cái
loại cảm giác này, nhưng mình lại cứ tin tưởng kì tích như vậy.diễn-đàn-lê-
quý-đôn

"Thúc có thể gọi ta Tiểu Điêu, vị đại thúc này, thúc tên là gì? Xem ngươi

rất giống như người có tiền!" Vũ Trạch cười híp mắt cặp mắt giống như
trăng lưỡi liềm.

"Ngươi có thể gọi ta Viêm Thúc Thúc, chẳng qua nếu như ngươi có thể

gọi ta Viêm ca ca ta sẽ càng vui vẻ hơn . . . . . . Hiện tại, ngươi có thể nói,
gọi ta ra ngoài là muốn làm gì?" Hai tay Nam Cung Viêm ôm ngực cúi đầu
nhìn đứa bé đang cười híp mắt.

"Ha ha, người là nhị hoàng tử Nam Cung viêm!" Hơi híp mắt lại, Vũ

Trạch nghiêng đầu cười hì hì nói, "Tiểu Viêm viêm! Ta có tình báo cho
ngươi nha, ngươi muốn bỏ tiền ra mua hay không, ta thay ca ca báo tin tức
cho ngươi nhưng mang theo gió lớn nha."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.