"Huynh trưởng cô nương chẳng lẽ là An Lan công tử trong truyền
thuyết?"
"Đúng vậy!"
Lúc này, tất cả mọi người bừng tỉnh hiểu ra, khó trách nữ tử này là ngồi
ở trên vị trí này, hơn nữa vẫn luôn dùng ánh mắt xem kỹ nhìn bài biện cùng
bố cục chung quanh, mà thái độ đủ mạnh thế, đối mặt An Mộng Hàn cũng
không sợ chút nào, mà Trân Bảo Các, Viêm Đồng công tử đối với nàng
cung kính có thêm, thì ra nàng là muội muội của An Lan công tử.
Phòng trên lầu hai, Liễu Trì cùng Nam Cung Thần vẫn luôn chú ý động
tĩnh phía dưới, bên cạnh Nam Cung Thần, Vũ Trạch ngồi ở trên ghế đung
đưa hai cái chân nhỏ, khắp khuôn mặt là nụ cười ưu nhã khả ái, mẹ gần đây
càng ngày càng lộ ra bản tính dữ dội rồi, mở ra Dương thành trong đoạn
thời gian này, nàng nhưng thu lại rất nhiều.
"Rõ ràng mình chính là An Lan, lại còn làm bộ như muội muội An Lan!"
Liễu Trì hừ lạnh một tiếng.
"Liễu đại thúc, ở sau lưng nói xấu mẹ của ta, ta muốn nói cho mẹ biết, để
cho bà ở trong thức ăn của ngươi hạ phấn ngứa, ưmh. . . . . . Hoặc là hạ
thuốc tả." Thư Vũ Trạch nheo cặp mắt lại, cười ha hả mở miệng, nhưng là ý
tứ trong lời nói lại làm cho Liễu Trì không cầm được thân thể khẽ run rẩy.
Phấn ngứa này hắn biết qua, cái cảnh tượng bắt chuột trắng nhỏ ở trước
mặt làm thí nghiệm đó, vẫn còn đang ở trước mặt của mình hiện lên.
"Cha thân yêu, ngài thích nữ nhân như thế nào?" Thư Vũ Trạch ngồi trở
lại vị trí của mình, sáng ngời lay động hai cái chân,
diⓔn
♧đànⓛê♧quý♧đⓞn, nghiêng đầu nhìn Nam Cung Thần hỏi.
"Con trai nhị thập tứ hiếu, con lại muốn giới thiệu mẹ con rồi hả? Ngươi
cảm thấy loại phụ nữ như mẹ ngươi cũng được coi là phụ nữ sao, không có