VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 387

phía Thư Nhã Phù: "Cho nên ngươi mở Trân Bảo Các, nghĩ tới biện pháp
làm ra tiền?"

"Có thể nói là như vậy đi! Dù sao có tiền cũng tốt hơn không có tiền, có

cơm ăn so không có cơm ăn thoải mái hơn, Vương Gia bản thân mình từ
nhỏ sanh sống ở hoàng gia, được hoàng thượng Thái hậu sủng ái, bản thân
mình cẩm y ngọc thực, cơm tới há mồm, muốn ăn cái gì đều có, đương
nhiên không biết được cảm giác bị đói! Câu nói kia, kẻ ăn không hết, người
lần chẳng ra nói chính là chỗ này sao." Nhã Phù ngồi kê đít lan can bên
cạnh, đôi tay chống cằm, ánh mắt có chút ngơ ngác, từ từ mở miệng, trong
giọng nói không có chơi đùa cùng trêu chọc bình thường, mà thêm mấy
phần buồn bã cô đơn.

"Có thể nói là như vậy đi! Dù sao có tiền cũng tốt hơn không có tiền, có

cơm ăn so không có cơm ăn thoải mái hơn, Vương Gia bản thân mình từ
nhỏ sanh sống ở hoàng gia, được hoàng thượng Thái hậu sủng ái, bản thân
mình cẩm y ngọc thực, cơm tới há mồm, muốn ăn cái gì đều có, đương
nhiên không biết được cảm giác bị đói! Câu nói kia, kẻ ăn không hết, người
lần chẳng ra nói chính là chỗ này sao." Nhã Phù ngồi kê đít lan can bên
cạnh, đôi tay chống cằm, ánh mắt có chút ngơ ngác, từ từ mở miệng, trong
giọng nói không có chơi đùa cùng trêu chọc bình thường, mà thêm mấy
phần buồn bã cô đơn.

Lần đầu tiên thấy cái bộ dáng này của An Lan, đáy mắt Nam Cung Thần

càng lộ vẻ phức tạp, trầm mặc không mở miệng.

"Mẹ yên tâm đi, nếu như ngày nào đó mẹ không nuôi được bảo bối, vậy

thì đổi lại bảo bối sẽ nuôi mẹ!" Thư Vũ Trạch biết vì sao mẹ mình lại có
biểu hiện như vậy, trí nhớ lúc còn bé mặc dù mơ hồ, nhưng là vẫn có một ít
ấn tượng mờ nhạt.

"Không hổ là con trai bảo bối của ta, mẹ thật là yêu con quá!" Thư Nhã

Phù ôm cổ con trai trước mặt mình, khắp khuôn mặt là thần sắc kích động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.