Thư Nhã Phù nhìn thấy rõ thần sắc thay đổi của Thư Hương Di, trong
lòng suy đoán chẳng lẽ Thư Hương Di thích Nam Cung Triệt?
"Thư tiểu thư, ta và Mộng Hàn chuẩn bị đi lên lầu, ngươi có muốn cùng
Hương Di lên lầu xem một chút không?" Lâm Tuyết Vi mỉm cười tiến lên,
dịu dàng hỏi.
Đuôi mày Nhã Phù nhíu lại, cũng tốt, đi lên lầu một chút, lần trước vội
vàng tới Trân Bảo Các, một bà chủ như nàng cũng không kịp dạo xem, bây
giờ vừa đúng lúc có cơ hội.
"Tuyết Vi, tỷ tỷ và ta đứng ở lầu này xem cũng tốt rồi, trên lầu thật ra
cũng không có gì đẹp mắt." Nghe Lâm Tuyết Vi nói muốn lên lầu trên, nét
mặt Thư Hương Di do dự.
"Tại sao, khó có khi tới đây một lần, không lên lầu thật là đáng tiếc!"
Lâm Tuyết Vi lộ ra thần sắc nghi hoặc.
"Cái này. . . . . ." Thư Hương Di tràn đầy lo lắng lưỡng lự nhìn Thư Nhã
Phù.
Nhã Phù có chút không hiểu, bây giờ bọn họ lại sắp diễn tuồng gì, không
phải đang ở trên lầu, có cái gì hay mà tranh luận, Thư Hương Di đột nhiên
nhìn nàng như vậy, chuyện này nhất định là có liên quan với nàng, mỉm
cười đứng ở một bên, giờ phút này vẻ mặt của nàng chính là đang xem kịch
vui.diễ●n
☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn
"Tuyết Vi, tỷ cũng đừng có quên, lầu hai Trân Bảo Các không phải người
nào cũng có thể đi lên, có thẻ khách quý mới có thể đi lên, chỉ sợ rằng
người nào đó chỉ có thể mở mang tầm mắt ở dưới này thôi!" Trên tay An
Mộng Hàn cầm tấm thẻ màu bạc, cố ý đung đưa trước mặt Nhã Phù, bộ
dáng khoe khoang đắc ý.