VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 975

"Vương Gia!"

"Các ngươi đi xuống trước!" Nam Cung Thần khẽ gật đầu một cái, để

Hồng Ưng cùng Bạch Ưng hai người rời đi trước, mà ánh mắt chuyển tới
trên người của Thư Nhã Phù, ánh mắt sáng quắc dường như muốn đem lấy
cả người nàng đều nhìn cho thấu.

Bĩu môi, Thư Nhã Phù chống lại ánh mắt Nam Cung Thần, bộ dáng kia

cảm giác giống như mình làm việc gì trái với lương tâm vậy, bị nhìn thấu
hoàn toàn, nhưng . . . . . . Rõ ràng nàng cũng không có làm chuyện gì người
không thấy được, không có hồng hạnh xuất tường, không có bị bắt gian tại
giường. . . . . . Ặc, dù sao chính là nàng rõ ràng muốn bình thản rong chơi
rong chơi a, nhưng mà ở tại ánh mắt màu hổ phách trong suốt này của Nam
Cung Thần, cũng có loại cảm giác chột dạ.

Hồng Ưng, Bạch Ưng rời đi, nhưng Nam Cung Thần tuy nhiên vẫn ngồi

ngay ngắn ở trên xe lăn, ở tại cửa ra vào không có bất kỳ động tác gì, chỉ là
bên khóe miệng ngậm lấy một nụ cười ưu nhã, ánh mắt nhìn chằm chằm
Thư Nhã Phù.

Trên hai chân, còn đứng thẳng một cái bóng trắng nhỏ, cũng không biết

Thư Vũ Trạch chạy đi đâu, Bạch cầu nhỏ lại chạy đi tìm Nam Cung Thần.

"Xèo xèo ——!" Con chồn tuyết nhỏ có linh tính, đi theo chủ nhân ở

ngoài cửa cùng nhau nghe lén hồi lâu, biết người khác đoán chừng muốn
rời đi, trong lòng được kêu là vui vẻ, vui mừng khôn xiết, bộ lông mượt mà
trên cái đuôi to, rất là vui sướng bên trái lắc lắc, bên phải lắc lắc!

Vốn Thư Nhã Phù đang ngồi, cuối cùng trong ánh mắt nóng bỏng mà

phức tạp như thế, nụ cười ưu nhã và tà mị chịu thua trận, đi lên phía trước
đem một Đại vương gia đẩy mạnh vào trong phòng, trong miệng còn nhỏ
tiếng lẩm bẩm: "Ta vừa không có hồng hạnh xuất tường, đừng có dùng ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.