XIN CẠCH ĐÀN ÔNG - Trang 186

Chúng tôi chào hỏi và xưng tên. Họ bước vào. Tôi đi đặt nước, họ gọi

điện đi đâu đó. Tôi bước vào phòng mang theo khay trà.

- Đừng cho nhiều đường như vậy, - anh chàng lạ mặt quát cô bạn đồng

hành.

Cô gái rụt tay khỏi lọ đường, mặt đỏ bừng - đã lâu lắm rồi tôi không thấy

ai đỏ mặt. Nếu như trước đó tôi đã có chút cảm tình với anh chàng kia, thì
bây giờ chút cảm tình đó đã biến mất tăm.

- Đường không lành đâu, chị cũng công nhận như vậy phải không?

Phải, tôi công nhận như vậy, tôi cho một thìa rưỡi đường, tôi thấy

thương cô gái xinh đẹp này, cô gái muốn làm cho cuộc đời mình ngọt ngào
thêm một chút.

- Tại vì, chị biết không, - gã môn đệ của tôn giáo trà không đường nói

tiếp, - phụ nữ dễ béo phì, vì thế Ania không nên uống trà đường, sẽ béo phị
ra đấy. Em đã bảo cô ấy bao nhiêu lần rồi mà cô ấy cứ quen thói. Khi đến
chỗ này em đã nói ngay: chúng mình sẽ bị sa lầy mất thôi. ế mà cô ấy cứ
bắt đi đến nhà bà dì. Và chúng em đã bị sa lầy, - anh chàng hớn hở nói. - Em
nói có sai đâu.

Tôi liếc nhìn đôi chân ướt sũng của cô gái, họ để giày ngoài hiên nhà.

- Chắc chắn xe cứu hộ giao thông không sớm hơn một giờ nữa mới đến

được chỗ cái hố này, - chàng trai vui vẻ nói tiếp. - Chị thật đáng quý, lại cho
chúng em uống trà. Chị không có hàng xóm hay sao? Em đã bảo thời tiết
như thế này thì chớ có ra khỏi nhà. Có một lần em cùng Ania đi
Zakopany

(17)

, em vốn thích núi non và muốn leo núi, thế mà ngay khi còn

trên xe lửa em đã biết chuyến đi sẽ không thành công, đôi khi con người ta
linh cảm như vậy đó. Và ngay ngày đầu tiên Ania đã bị trẹo chân ở
Kalatówki, em đã bảo trước, nhanh chân lên em, bởi trước lúc hoàng hôn
chúng mình sẽ gặp chuyện không may, và chị thấy đó! - Máu đắc thắng vang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.