XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 82

Cừu Chính Khanh bật cười: “Sao lại nghĩ tôi tìm cô là có chuyện cần

giúp?”

“Bởi vì em không có việc gì cần anh giúp, anh gọi đến chắc chắn

không phải để trả lời em. Chắc chắn anh cũng sẽ không tìm em để bàn công
việc. Chủ động gọi điện để cung cấp tin tức thì lại càng không thể. Cho nên
anh gọi cho em chỉ có thể là vì có việc cần nhờ em giúp thôi.” Doãn Đình
nói một hơi.

Cừu Chính Khanh lại cười: “Ngoài chuyện về công việc ra, những cái

còn lại đều là nội dung những cuộc điện thoại của cô và bạn bè sao?”

“Đúng vậy. Còn một cái nữa, chính là nói chuyện ăn uống vui chơi, chủ

đề này chắc anh không có hứng thú đâu.”

Nghe qua đúng là không có chủ đề chung gì để nói. Cừu Chính Khanh

ho khan hai tiếng rồi nói: “Đúng là như vậy. Lần trước không phải cô có
nói, nhà hàng mà tôi cùng Mao Tuệ Châu ăn cơm không thích hợp sao...”

Anh còn chưa nói xong Doãn Đình đã chen ngang hỏi: “Mao Tuệ Châu

là ai vậy ạ?”

“Là Zoe đó.”

“Ồ, tên tiếng Trung của chị ấy là Mao Tuệ Châu sao?” Doãn Đình nói,

“Bố mẹ chị ấy nhất định rất yêu thương chị ấy, một viên trân châu đầy trí
tuệ, thấy người ta đặt tên hay chưa. Cho nên bây giờ Zoe mới vừa giỏi
giang, vừa xinh đẹp, đặt một cái tên hay đúng là vô cùng quan trọng.” Nói
đến đây cô đột nhiên cười ha ha.

Cừu Chính Khanh cũng đoán được phần nào suy nghĩ hiện tại của cô,

anh nói: “Cho nên tôi rất nghiêm chỉnh đúng không?”

Cừu Chính Khanh, ba chữ này rõ ràng nghe rất hay, qua đến chỗ cô thì

nó lại lệch đi, anh sống ba mươi ba năm trên đời, lần đầu tiên biết được tên
của mình lại có nghĩa như thế

(1)

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.