XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 236

Vừa xem xong, điện thoại của Doãn Đình đã reo lên. Là Tần Vũ Phi

gọi tới.

“Cậu làm cái trò gì vậy? Hôm qua bọn mình đề xuất rất nhiều địa điểm

hay, hôm nay cậu lại chọn nơi này là sao?” Tần Vũ Phi than thở.

“Ở đây cũng rất tốt mà.” Doãn Đình thong thả bình tĩnh, “Là địa bàn

của mình, mình có rất nhiều điều muốn chia sẻ”.

Một lúc sau, chuông điện thoại lại reo lên. Lần này là Cừu Chính

Khanh, anh vẫn đang ở bệnh viện. Vừa đưa điện thoại lên nghe, Doãn Đình
đã nghe thấy tiếng ông Doãn: “Để tôi nói chuyện với nó”.

Sau đó là giọng nói có chút bất đắc dĩ của Cừu Chính Khanh: “Em đợi

chút nhé, bố em muốn nói chuyện với em”.

Điện thoại chuyển tới tay Doãn Quốc Hào, giọng ông có vẻ hơi tức

giận: “Bố con còn chưa chết được, sao lại chọn thành phố này làm gì? Con
không có tiền mua vé máy bay à? Hay là không đặt được phòng khách
sạn?”.

“Không phải vậy ạ. Mà lựa chọn của con cũng không liên quan đến bố.

Cho dù con có chọn nước ngoài, bây giờ cũng mới là giai đoạn đăng ký kế
hoạch nhằm thu hút sự quan tâm của mọi người thôi mà, còn chưa đến lúc
xuất phát. Đến khi đấy, bố đã xuất viện từ lâu rồi.”

“Vậy sao con lại chọn nơi này. Nơi này thì có gì để nói? Đăng mấy thứ

hoa cỏ bên đường, ốc sên trên lá sao?”. Doãn Quốc Hào rất giận. Rõ ràng
con bé muốn đi đâu cũng được, sao lại đưa ra lựa chọn ngốc nghếch vậy
chứ.

Doãn Đình cười: “Hoa cỏ bên đường hay ốc sên trên lá cũng có gì

không tốt chứ ạ. Hơn nữa bố nhìn xem, ai cũng hiểu sai ý của từ ước mơ
rồi. Vì sao ước mơ cứ phải gắn liền với những chuyến đi xa chứ?”.

Doãn Quốc Hào nghẹn lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.