XÓM CẦU MỚI - Trang 114

Bác Lê trai giơ tay cản:
"Tôi vừa cho nó ăn rồi."
Lúc nãy bác Lê trai cũng lo sợ cho Tý, nhưng Tý có lỗi bác không thể bênh
được. Lần nào cũng vậy, bác thì bênh Tý còn bác gái thì đổ tội cho Tý và
bao giờ bác gái cũng thắng. Lần này thấy vợ đã nguôi nguôi giận, bác cố
tìm cách chống chế để Tý có về khỏi bị đánh và được ăn cơm:
"Đấy mình cũng còn quên nữa là trẻ con."
Bác Lê gái nói:
"Lại sắp bênh nó phải không. Việc cho lợn ăn là việc của nó."
"Thế sao bu mày lúc nãy cũng quên không thổi cơm?"
Bác Lê gái không biết trả lời như thế nào; bác đứng dậy:
"Thôi đừng bênh nó nữa đi! Nó quên cho lợn ăn vào giữa hôm người ta đến
mua lợn."
"Đến cho mình ăn cơm mình còn quên nữa là cho lợn ăn."
"Thế còn cái tội đi chơi bỏ cả ăn cơm mà đến giờ chưa về."
Bác Lê gái dí một ngón tay vào trán chồng:
"Bênh nữa thôi."
Bác Lê trai mỉm cười, cả lần này nữa bác cũng chịu thua. Sự thực bác Lê
gái cũng đã nguôi tức; nếu Tý có về ngay lúc đó cũng chỉ bị cốc đầu qua
loa và được ăn cơm. Nhưng Tý lại không về ngay lúc đó. Tý còn câu tôm...
Mặc dầu là ngày bán được lợn và sắp được ăn lòng lợn, bác Lê trai cũng
băn khoăn bứt rứt trong lòng cả buổi sáng và buổi trưa. Lòng bác băn
khoăn chính vì lòng lợn. Sau cùng bác không thể chịu được nữa nhất quyết
đi mua rượu để cho hết băn khoăn. Nhưng mua rượu là một việc khó vô
cùng vì bác Lê gái đã đi dặn bất cứ hàng rượu nào ở vùng quanh đó đừng
bán rượu cho bác trai. Giá có thằng Tý ở nhà thì công việc có thể dễ dàng
đôi chút. Út thì về bè với mẹ, nó lại phải bế em, còn Thêm và Nữa thì bé
quá. Lúc đó bác cũng đâm ra tức cả Tý đã bỏ cơm đi chơi bạt mạng và bác
cũng cảm thấy như bác gái cái tội đó là nặng, cần phải đánh đòn, bắt nhịn
cơm.
Sau cùng bác nghĩ đến ông Năm Bụng. Sang tới nơi, may quá ông Năm có
nhà:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.