XÓM CẦU MỚI - Trang 175

nhất định không thèm nói nửa lời và nếu Đỗi cả gan dám gọi thì nàng nhất
định không đáp, đợi cho vừa đúng lúc Đỗi đi ra đến đường cái nàng lại ra
hàng và hắng giọng cho Đỗi nghe thấy để Đỗi phải tức uất lên. Bé thấy
trước là sẽ thích lắm nếu làm được như thế và từ ngày nghĩ ra cách ấy, mỗi
buổi chiều không thấy Đỗi đến nàng lại càng tức mình hơn và càng khổ
hơn.

Suốt ngày hôm ấy Bé lưỡng lự không biết có nên đến tìm Đỗi không, hay là
không đi, cương quyết đợi cho Đỗi đến. Theo lý ra thì Đỗi có lỗi phải đến
trước, nàng sẽ không tiếp để cho Đỗi tức rồi sau đó nàng mới đến bến Trò
gặp Đỗi và xí xoá hết cả những chuyện cũ đi. Nhưng Bé thấy mình khó
lòng nén được cái ý muốn đến ngay chiều hôm nay, đến để mắng Đỗi một
trận cho hả tức. Đợi Đỗi đến thì lâu quá và cái tức cứ kéo dài ra mãi không
biết tới bao giờ. Đến chiều Bé quả quyết là sẽ đi đến bến Trò để cự Đỗi
ngay.

Bé thấy cô Mùi đã mở hộp đếm số tiền thu được trong ngày. Cô Mùi sắp về
nhưng vừa lúc đó thì ông giáo Đông lại vào hàng gọi một chai bia. Mùi
đứng lên, ra tiếp - khách ngồi bên bàn khăn trắng thì bao giờ cũng do Mùi
tiếp - Mùi đã cố tìm và đã tìm ra cái mở bia, vì thế không phải nhờ ông giáo
Đông cắn nút chai.

Nàng nghiêng cái cốc rót rượu cho khỏi có bọt để tỏ cho ông khách biết
rằng nàng đã học được cách rót rượu của ông và còn nhớ rõ là ông thích
uống bia không có bọt. Đông nhìn cách Mùi rót bia, gật gật như tỏ ý bằng
lòng. Được một cô hàng đẹp rót rượu cho uống, Đông khoan khoái uống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.