XÓM CẦU MỚI - Trang 243

Suốt mấy giờ đồng hồ giơ tay cân nay lại giơ tay giữ bao, làm những công
việc nhẹ ấy, Mùi thấy mỏi cả hai cánh tay nên nàng định tâm xúc gạo, cử
động một cách khác và làm việc nặng nhọc hơn có lẽ không mệt nữa. Thế
là nàng ra xúc gạo; một lúc lâu nàng phải cởi cả áo cánh bông và mồ hôi ra
lấm tấm ở trán. Công việc ấy tuy mệt nhưng nàng thấy trong người nhẹ
nhàng dễ chịu hơn và hết nặng đầu. Nàng lại ra sức xúc gạo không ngừng
tay, làm cho Nhỡ cũng lấy làm lạ về sức khoẻ của nàng. Bà Huyện Thanh
và Đồ Minh cũng chạy sang cửa hàng, Mùi làm như chưa trông thấy hai bà
ấy và cứ cặm cụi xúc gạo.
Bà Huyện nói:
"Kìa anh Nhỡ, sao anh không xúc gạo lại để cô ấy xúc".
"Bẩm bà lớn, cô con đòi xúc, nói cầm miệng bao mỏi tay".
Mùi dướn thẳng người lên, lấy tay gạt mồ hôi trán. Bà Đồ Minh nói:
"Hôm nay cô cân dễ đến gần trăm bạc".
"Vâng thưa bà, cháu chưa tính nhưng cũng đến gần chín mươi đồng rồi".
Bà Huyện chợt nghĩ đến chỗ Mùi có số tiền lớn thế, ít ra vốn nàng cũng đến
trăm rưỡi. Hiệu Khách có ứng tiền, nhưng nàng có quen gì hiệu Khách lắm
đâu và mới đi cân cũng chẳng bao giờ hiệu ứng một số tiền lớn thế. Bà Mùi
hỏi:
"Hiệu ứng tiền trước cho cô?"
Mùi đáp ngay:
"Thưa bà không, vốn của cháu".
"Thế à?" Con gái tôi giầu nhỉ.
Hai bà đưa mắt nhìn nhau. Mùi thấy nóng ở hai tai nhưng không phải vì
xúc gạo:
"Mấy năm nay, nhờ trời làm ăn cũng khá nên cháu mới dám nghĩ đến cân
gạo. Hiệu thì cháu không quen mà đi vay thì sợ thua lỗ đâm nợ".
Bà Huyện mỉm cười nhìn Mùi:
"Con gái cụ Lang Hàn, ở khắp đây đã biết tiếng đảm đang, ai không biết;
nhưng tôi không ngờ đâu lại có vốn để dành nhiều thế. Hay là đã đào được
con cóc vàng nào. Thực tình, vốn của cô à, cứ nói thẳng cho bà con mừng
cho".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.