XÓM CẦU MỚI - Trang 32

Mùi khoác vội chiếc áo bông rồi thò đầu ra cửa buồng tựa vành khăn vào
cánh cửa để quấn. Ông Lang nói:
"Làm thế nào tìm được nhà cho bà Cai bây giờ."
Mùi ngước nhìn cha, mắt long lanh cười; cũng như nàng cái ý nghĩ đầu tiên
của cha nàng cũng là về việc Siêu đến xóm. Ông Lang lại tiếp:
"Còn cái ông Cai ấy không bao giờ chừa được máu mê cờ bạc để đến nỗi
vợ con phải khổ sở như thế."
Ông Lang nhắc đến việc ông Cai vì thua bạc nên vỡ nợ phải bỏ trốn mấy
tháng trước, nhưng ông nói thế không phải khó chịu vì ông Cai cờ bạc.
Tính ông xưa nay không muốn có gì bận đến thân mà việc bà Cai về ở đây
sẽ làm rối loạn đến ông. Bà Cai về đây trong lúc thiếu thốn ông không thể
tránh được việc giúp đỡ vợ con một người đã từng giúp ông nhiều lần trước
kia. Mùi nói:
"Thế nào con cũng tìm được nhà cho bác Cai, thầy không lo."
Nàng quấn khăn xong, lại tủ chè lấy cái đĩa đi ra sân. Tuy trời sáng trăng
nàng cũng khó khăn lắm mới ra được tới chỗ những cây mộc vì sợ chạm
vào các chậu lan và nhất là đi qua đầu bể nước, chỗ ấy đã làm bất cứ người
nào trong nhà cũng ngã một vài lần. Cứ chiều đến ông Lang ra bể nước rửa
chân và trong mười lần thì đến tám chín lần ông bỏ quên bánh xà phòng.
Lần đầu tiên Triết (lúc bấy giờ còn bé) bị ngã đau quá và trong lúc tức kêu
rầm lên:
"Không biết đứa nào để xà phòng thế này!"
Ông Lang nghe thấy thế vội nói:
"Tao đấy chứ đứa nào đâu. Ai bảo mày giẫm vào nó. Còn mày, mày bé nhất
nhà sao lại hỗn gọi ai là đứa. Đồ mất dậy."
Thế là Triết vừa ngã đau tại lỗi ở bố lại vừa bị bố mắng.
"Hôm nay ít sương, hoa thơm lắm thầy ạ."
Mùi vừa nói vừa đưa hoa cho cha rồi kéo vạt áo ngồi xuống phản, giơ hai
tay lên sưởi trên hoả lò than.
"Hôm nay rét quá thầy nhỉ."
Ông Lang rót chè ra chén, nói với Mùi:
"Uống một chén cho ấm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.