XÓM CẦU MỚI - Trang 91

"Ông..."
Mùi lại giật mình, đặt đũa xuống, đằng hắng đến mấy tiếng nhưng cha nàng
vẫn không nhìn về phía nàng.
"Ông thế là may, không như tôi ở gần quê, có nhiều người qua lại phiền
nhiễu tệ."
Mùi lại thở nhẹ một cái; sau cùng, ông Lang đứng dậy ra lấy cái khăn mặt.
Mùi chạy theo rồi khẽ nói vào tai:
"Thầy đừng hỏi vì cớ gì ông ấy đến đây."
Nói xong được câu ấy, Mùi quay về mâm; còn mỗi một miếng cá trong đĩa
nàng gắp luôn, chấm thật nhiều tương rồi và lùa hết cả bát cơm; lúc bấy giờ
nàng mới thấy thịt cá thơm ngon và rán vừa chín ròn.
Ông Lang lúc đó mới hiểu vì sao ban nẫy con gái mình lắc đầu làm hiệu
nhưng mà tại sao lại đừng hỏi ông Năm câu ấy thì ông không hiểu. Chính
câu nói của Mùi lại nhắc ông nhớ ra rằng ông đã quên bẵng đi không hỏi về
gia thế ông Năm, một câu hỏi rất cần đối với ông. Thế mà câu rất cần ấy
Mùi lại bảo ông đừng đả động đến. Lạ thật, không hỏi về gia thế ông Năm
thì đời nào làm thông gia với ông được. Lúc trở về mâm, ông định tìm cách
khéo không hỏi thẳng. Sau khi tỏ cho ông Năm Bụng biết là chính quê ông
không phải ở bên Phướn, ông cụ thân sinh ra ông mới rời đến đây được
dăm chục năm, ông nói tiếp:
"Chính quê tôi ở vùng Bắc. Quê ông chắc cũng ở vùng ấy."
"Không."
Ông Năm Bụng không nói thêm gì nữa, nhấc cốc uống một hơi cạn. Một lát
sau ông Lang lại nói:
"Làng tôi chính tên chữ là Phương Thảo thế mà nôm na thế nào lại gọi là
Phương thành Phướn được. Cũng như làng Trò ở Xóm Cầu Mới chính tên
chữ là Trà Viên, làng Giằng tên chữ là Châu Giang. Người nhà quê ta đến
hay, tên đẹp thế mà gọi nôm na xấu cả đi. Thật nôm na cha mách qué. Tên
nôm làng ông là gì nhỉ?"
Mùi phục cha đã hỏi rất khéo. Ông Năm chắc bị vào tròng. Nhưng ông chỉ
đáp:
"Làng tôi không có tên nôm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.