YÊU CON MA - Trang 102

nó xuất phát từ đâu vì nó theo gió lúc thì vọng đến từ hướng suối, lúc thì
vọng lại từ khu nhà mồ, có khi thì lại hòa cùng với tiếng suối đầu nguồn từ
thung lũng hướng Nam, Duy cứ chạy nhanh xuống suối buôn Lung. Ở đó
một lúc, Duy chẳng thấy có động tĩnh gì thì chạy lên khu nhà mồ. Nhưng
khi lên khu nhà mồ thì Duy nghe tiếng khóc xuất phát từ hướng thung lũng.
Thế là Duy đi nhanh về hướng thung lũng. Nhưng đi được nửa chừng thì
tiếng khóc không còn vọng lại bên tai Duy nữa. Duy quyết định vẫn cứ
xuống cái thung lũng này xem sao. Bởi Duy nghĩ chắc ở đây cũng là một
nơi xuất hiện nữa của H’ Nhiêu mà cô chưa nói cho Duy biết.
Duy cúi thấp người để dò dẫm bước xuống triền dốc. Cái thung lũng
này như rừng nguyên sơ chưa ai khám phá. Các loại cây Sơn, Búng, Sú,
Dầu Mít, Mít Nài, Giáng Hương, Săn Bùn…to cao cắm từ dưới thung lũng
vươn lên bằng cả ngọn đồi phía trên giáp với thung lũng. Từ đồi cao bỗng
dưng há ra một góc như miệng hang rồi trào ra những mạch nước ngầm,
chảy xuống tưới mát thung lũng để cuối cùng tập hợp lại thành một dòng
nước xuôi về suối buôn Lung. Cái miệng hang này chính là nơi mà H’ Mây
đã xuống gặp H’ Nhiêu để đưa cho H’ nhiêu mấy cuốn sách học vi tính.
Chợt nghe tiếng bật lửa ga và mấy ánh chớp sáng, Duy liền ẩn mình vào
một bụi cây rậm. Ở đây cây cối rậm rạp quá, ánh trăng ít lọt xuống được
nên khung cảnh lờ mờ tối. Một tiếng động sột soạt cách chỗ Duy đứng
khoảng 20 mét làm cho Duy nhận ra ở đó có một bóng người. Bóng người
như đang nghe ngóng tìm tòi một điều gì. Duy chẳng biết đây có phải là H’
Nhiêu không mà sao thường H’ Nhiêu xuất hiện với khoảng cách như thế
chắc chắn là đã nghe mùi hương thơm. Hay bây giờ H’ nhiêu đã xấu xí nên
hết thơm tho rồi? Cái bóng bỗng di chuyển xuôi về hướng thung lũng
ngược với đồi cao. Duy cũng bám theo và giữ khoảng cách như thế. Khi
đến đoạn thung lũng nhỏ dần, hai bờ triền thung lũng hẹp lại thành hai triền
suối với một dòng nước chảy mạnh về suối buôn Lung thì cái bóng dừng
lại. Đến lúc này, nhờ cây cối không còn rậm rạp nữa nên Duy đã dễ dàng
nhận ra cái bóng không phải H’ Nhiêu mà chính là Y Ru. Y Ru đảo mắt
nhìn quanh một chút rồi đến vén một lùm cỏ mắc cỡ giăng mắc rậm rạp lên.
Sau khi yên chí ở đó vẫn còn y nguyên những thứ mà hắn quan tâm thì hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.