YÊU CON MA - Trang 140

đầu tiên đó thì da thịt cô cứ bừng bừng lên, trái tim cô cứ rạo rực như có
lửa thiêu đốt mình. Cô ước gì rừng buôn Lung chỉ ở gần đây thôi. Nhưng
đó chỉ là ước mơ. Từ chỗ cô mà tới rừng buôn Lung xa hơn 40 cây số làm
sao mà cô đi kịp. Nếu cô liều mình thì chỉ vài cây số là trời đã sáng rồi. Mà
mặt trời lên thì cô sẽ trốn ở đâu. Chưa nói đến chuyện phải quay trở lại kẻo
Y Moan phát hiện không có H’ Nhiêu thì bà H’ Lên sẽ bị Y Moan trừng
phạt đó.
Vừa chạy lên gác thì bà H’ Lên đã đứng ở đó.
- May đó! – Bà H’ Lên nói nhỏ mà như trách móc H’ Nhiêu - Bọn Y Moan
chưa về đó chớ. Con đừng có làm cho Y Moan giết dì H’ Lên đó. Hắn biết
con rời khỏi ngôi nhà này là dì H’ Lên phải chết với hắn đó mà. Dì mắc nợ
tiền của hắn nhiều rồi chớ!
- Dạ..con chỉ đi chút chút thôi. H’ Nhiêu cũng thương dì và sợ khổ đau cho
dì lắm mà!
H’ Nhiêu vào phòng định gỡ cái mặt nạ ra thì nghe phía dưới bọn Y
Moan về. Cô để nguyên mặt nạ vậy và khoá cửa lại. Y Moan đi thẳng lên
gác và gõ cửa, gọi:
- H’ Nhiêu ơi!
H’ Nhiêu lặng thinh
- H’ Nhiêu ơi..H’ Nhiêu!
Thấy không có động tĩnh gì, Y Moan gọi và hỏi bà H’ Lên:
- H’ Nhiêu có ở trong này không bà H’ Lên?
- H’ nhiêu cứ nhốt ở trong đó mà thôi. Có đi đâu mà được chớ!
- Không có chuyện gì xảy ra với H’ Nhiêu chớ?
- Không có được đâu! Làm sao mà xảy ra được chơ!
Y Moan lại quay vào gọi:
- H’ Nhiêu ơi..Y Moan đây mà! Anh muốn nói chuyên với em một chút đó
mà!
Nghĩ rằng không lên tiếng thì Y Moan có thể sẽ xông vào nên H’ Nhiêu
nói:
- Khuya rồi..tui ngủ rồi đó!
Y Moan bật cười hăng hắc rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.