YÊU CON MA - Trang 143

lớn đau ngựcbất thình lình như thế mà chết nhanh lắm. Tuy Ma Rớt đuổi A
Ma Yun đi nhưng AMa Yun thấy thương cha mình quá. A Ma Yun định
bụng cứ đi một thời gian cho đếnkhi Ma Rớt hết giận rồi về. Nhưng bây giờ
lại không biết đi đâu. Đối với A MaYun mà ngủ bụi ngủ bờ thì chẳng ăn
thua gì. Ở trong rừng, đôi khi A Ma Yun cònngủ trên cây suốt đêm để canh
cà phê. Thời gian mà người ta đồn đại nhiềuchuyện dễ sợ về con ma H’
Nhiêu thì A Ma Yun không bao giờ ngủ trong chòi cả. AMa Yun nghĩ rằng
mình ngủ bên ngoài bụi bờ dễ quan sát và đề phòng hơn. Nghĩđến H’
Nhiêu, A Ma Yun lại nghĩ đến cô gái lúc ẩn lúc hiện trên căn gác trongngôi
nhà tối tăm của Y Moan đêm qua. Nghĩ mà thấy tức cười, A Ma Yun sợ cái
xáctreo cổ quá chừng nhưng đến sáng mới vỡ lẽ. Xa quá A Ma Yun không
thấy mặt nênkhông chắc đó có phải là H’ Nhiêu hay không. Nhưng nhớ đến
cái vẻ đẹp của H’Nhiêu mà mình từng gặp dưới suối buôn Lung thì A Ma
Yun tự nhiên lại muốn đếnngôi nhà tối tăm của Y Moan một lần nữa. Mà
cũng lạ, sao A Ma Yun lại không nhớđến có một lần mình đã gặp H’ Nhiêu
với gương mặt quái dị nhỉ? Cái đẹp lưu dấumãnh liệt hơn cái xấu chăng?
Nếu cái xấu mạnh hơn chắc A Ma Yun không dám đếnngôi nhà của Y
Moan thêm một lần nữa đâu.
A Ma Yun lẻn vào bụi rậm ngày hôm qua rồi ngồi xuống và thở ra nhẹ
nhõm. Tránhđược những con mắt dò xét của những người trong căn nhà gỗ
đó không phải là dễdàng. May mà trời đã tối. Nhưng chắc chắn A Ma Yun
mà mò đến cái hàng rào ngôinhà là bị họ phát hiện liền. Ngày hôm qua họ
đã hăm doạ, ngăn cấm A Ma Yunkhông được đến gần cái hàng rào thì đủ
biết họ là người của Y Moan rồi. A MaYun nhìn lên căn gác thấy im lìm.
Không chỉ căn gác mà toàn bộ ngôi nhà cũngchìm trong bóng tối. A Ma
Yun nằm dài ra vạc cỏ mà mình đã nằm ngày hôm qua rồinhắm mắt thư
giãn để bớt đi sự mệt mỏi của một ngày buồn bực và lang thang trênphố.
Thế là A Ma Yun ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Khi trăng lên sáng vằng vặc cả bầu trời thì A Ma Yun chợt tỉnh. Bỗng có
tiếngthì thầm trong gió lúc rõ ràng bên tai lúc văng vẳng xa vời. A Ma Yun
nhìn vềhướng căn gác. Căn gác vẫn im lìm. Tuy hai cánh cửa sổ đã mở toan
nhưng bêntrong không có một ánh đèn. Trước ngôi nhà lặng lẽ, bầy chó dữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.