YÊU CON MA - Trang 19

H. nhiêu gật đầu cười tươi, nói:
- Cái vết thương đã hết đau rồi chớ?
Duy gật đầu. H Nhiêu nói tiếp:
- Có phải anh giữ một rẫy cà phê nào gần đây?
H nhiêu tưởng Duy là nông dân địa phương đang ở lại canh giữ trong một
rẫy cà phê nào gần đó.
- Không, mình không canh giữ rẫy nào cả. Mình cũng chẳng phải người ở
một địa phương nào gần đây. Mình từ Sài gòn lên.
- Ồ..Sao đang đêm lại ở trong rừng chớ? Hay anh đang làm một công việc
gì đó có liên quan đến rừng?
- Cũng không luôn.
H nhiêu bật cười rồi nói:
- Thôi chịu..Anh nói đi! À, nhưng anh tên gì chớ!
- Duy!
Bỗng có ánh đèn pin quét qua lại và nhiều tiếng nói từ xa khiến H Nhiêu
hốt hoảng.
- Thôi, H Nhiêu đi đây! Tối mai anh có đến đây nữa chớ?
Duy chưa kịp hiểu gì thì H nhiêu đã chạy nhanh vào ngôi nhà mồ. Nhìn ra
nhóm người đang đi đến và Duy nhận ra gia đình mình. Tuy vậy, Duy cũng
vội bước nhanh lên bậc thang và chay nhanh vào trong ngôi nhà mồ để xem
H Nhiêu còn ở đó không? Nhưng H Nhiêu đã biến mất rồi. Duy bước
nhanh xuống ngôi nhà mồ và đi ra nơi có gia đình mình đang nhốn nháo
nhìn vào tìm mình.
- Mọi người đi đâu vậy? – Duy nói với giọng bực bội
Ông bà Lâm nghe tiếng Duy liền chạy nhanh vào. Bà Lâm thốt lên:
- Con đây rồi!
- Ba mẹ đi đâu trên này?
- Đi tìm con chứ đi đâu!
- Tìm con mà làm gì?
- Cái thằng này.. – Ông Lâm bực tức.
Bà Lâm nháy mắt ra hiệu cho Ông lâm đừng quát mắng gì làm phật lòng
Duy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.