YÊU CON MA - Trang 193

- Không không, cái bụng em đừng giận anh nữa chơ. Anh không tin cái
thằng Y Ru đâu! Nếu dân buôn làng có thấy thì chắc là một con ma nào
khác thôi.
Y Moan định đến gần sát H’ Nhiêu hơn nhưng H’ Nhiêu đã lãng tránh
và đi nhanh lên gác. Tuy thất vọng nhưng rồi hắn mỉm cười như tỏ vẻ nhẫn
nhịn chờ đợi.

Y Ru phóng xe mô tô chở Y Moan về buôn Lung. Khi vừa về đến đầu
buôn làng thì Y Moan đã nghe nhiều người kể về sự xuất hiện trở lại của
một con ma H’ Nhiêu rồi. Nhiều người thêu dệt thêm chuyện khiến H’
Nhiêu như là một thần nữ. Tuy trong lòng Y Moan bán tín bán nghi, nhưng
hắn cũng không tin H’ Nhiêu lại siêu phàm như thế. Và chính không tin
nên hắn cũng không cho rằng cô gái xuất hiện này là H’ Nhiêu. Một phần
nữa là hắn nghĩ H’ Nhiêu dễ dầu gì mà thoát ra được khỏi ngôi nhà của
hắn.
Y Moan đi xem lại khu vực cà phê đã được chính quyền xã, huyện hợp
thức hoá chủ quyền cho hắn từ những miếng rẫy cà phê mà dân buôn làng
đã cấn nợ cho hắn. Nhìn một vùng cà phê rộng lớn như một nông trường,
hắn đắc chí cười và nói với Y Ru:
- Tui sẽ cho Y Ru làm giám đốc cái nồng trường cà phê này đó. Lo mà
tuyển công nhân vào làm đi nghe! Người chung quanh các buôn làng này
nhiều lắm đó. Cái rẫy của họ đã đem trả nợ cho tui hết rồi thì bây giờ họ
không biết làm gì đâu, chỉ có đi làm thuê cho tui thôi!
- Phải trả lương cho họ đó!
- Trả bao nhiêu cũng được! – Y Moan bật cười ha hả - Nhà nước quy định
lương tối thiểu ít lắm. Nhà nước giúp tui đó, mừng quá chơ!
- Nhưng Y Moan trả lương cho tui ít quá nên tui không có tiền cho H’ Mây
để H’ Mây trả nợ cho Y Moan đó!
- Tui có đòi nợ H’ Mây đâu mà! Nếu có thì H’ Mây không có tiền trả đâu.
H’ Mây nợ tui nhiều lắm mà cái rẫy của H’ Mây chỉ có chút chút thôi.
- Tui cứ đi lo làm cái việc cho Y Moan rồi nên không có cái giờ để làm cái
rẫy cà phê đó chơ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.