YÊU CON MA - Trang 37

Lâm. Thế là bà Lâm đã ngầm nhờ ông Ba, một người anh họ của mình tháp
tùng theo như là về Sài Gòn chơi, nhưng mục đích là kềm giữ Duy về tới
Sài Gòn.
Chiếc xe lên đồi Hà Lan chạy về thành phố Buôn Ma Thuột. Xa xa, phía
gần dưới chân đồi, nơi có nhà ngoại Duy, là những mái nhà ngói đỏ lẫn
trong những khu vườn cây lá xum xê nằm dọc hai bên quốc lộ 14 xuống
đến thung lũng cạn rồi lại lên đồi bên kia như một con rồng xanh đang nằm
chầu trời. Bao bọc quanh con rồng xanh ấy là những lô cà phê xanh thắm
tỏa rộng ra cho đến giáp với những cụm rừng già phủ kín cả một góc chân
trời. Duy đưa tầm mắt hướng lên khu rừng có suối Buôn Lung. Nếu dọc
theo QL. 14 từ thị trấn Buôn Hồ hướng về TP. Buôn Ma Thuột thì rừng và
suối Buôn Lung nằm bên tay trái Duy về hướng đông bắc. Duy chợt xót xa
thương nhớ. Ở nơi đó có hình bóng của một người con gái đã dâng trọn
thân xác cho Duy, đã toàn tâm gửi trọn niềm tin yêu lẫn cả nỗi buồn đơn
độc vào Duy . Ở nơi đó, có một người con gái, từ đây, đêm đêm chờ đợi
Duy trong nỗi niềm hy vọng. Cổ họng Duy nghẹn lại, tim gan Duy như có
ai bóp chặt. Có một giọt nước mắt rớm khóe. Duy nói như nói với chính
mình:” Em cứ trách anh đi! Cứ trách anh cho đến khi nào vơi đi buồn phiền
tủi phận. Anh đã gieo cho em niềm tin tuyệt đối. Thế mà anh chẳng giúp
được gì. Hãy tha thứ cho anh…”
Bà Lâm nháy mắt cảnh giác với người anh họ khi thấy mặt Duy ngây dại và
miệng cứ lẩm bẩm điều gì. Bà sợ Duy điên lên rồi nhảy xuống xe thì mệt.
Nhưng cuối cùng thì bà Lâm, Duy và ông Ba cũng về tới Sài Gòn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.