YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 236

Chợt ngón tay út của hắn bị nắm nhẹ , Ngô Vũ Thần ngẩn ngườii quay

lại , Du Huân Huân nằm trên giường , khóe mắt tuôn ra một dòng nước
trong veo , nàng mệt mỏi lên tiếng “Anh đừng đi…Có được không ?”

Hắn ngồi xuống giường , vuốt nhẹ mái tóc đen láy “Sao vậy ?”

“Không biết….Nước mắt đột nhiên chảy.”

Hắn thở dài , có lẽ là do giấc mơ đó , dù cho nàng đã quên mọi thứ

nhưng trong tim vẫn còn đọng lại , Ngô Vũ Thần nằm xuống , ôm lấy cơ
thể nhỏ nhắn , thanh âm trầm thấp khẽ vang “Không sao…Đã có anh ở đây
, đừng sợ…”

Du Huân Huân gục dầu vào lồng ngực ấm áp , bàn tay vòng ra sau tấm

lưng rộng “Vũ Thần !”

“Ừ !”

“Cảm ơn anh….!” Câu nói nhẹ nhàng của nàng biến mất trong khung

trung , Du Huân Huân giờ đã có thể yên giấc , đôi đồng tử đen láy sâu thẳm
cũng từ từ nhắm lại. Hắn không mong kí ức này mãi ám ảnh nàng…

***

Khi nàng tỉnh dậy trời đã sáng , nàng bước vào phòng tắm , ánh mắt

vô tình nhìn thấy tờ giấy nhỏ dán trên gương , nàng nhíu mày đưa tay cầm
lấy , đọc từng chữ “Bà xã , chuẩn bị xong rồi thì xuống phòng ăn , đồ của
em ở trong tủ , bên trái. Anh chờ em ở dưới.”

Khóe miệng Du Huân Huân chợt giương lên , nhanh chóng thay đồ.

Trong phòng ăn Ngô Vũ Thần đã chờ sẵn, nge thẫy tiếng bước chân

của nàng liền ngước mắt nhìn , âm thanh trầm thấp khẽ vang “Lại đây !”

Du Huân Huân bước đến ngồi kế hắn vui vẻ nói “Chào buổi sáng !”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.