YÊU THƯƠNG - Trang 414

tôi là giáo viên mỹ thuật, từ trong tâm khảm, nghệ thuật đối với bà ấy là
một niềm đam mê lớn. Khi tôi còn nhỏ, bà đã cho tôi học rất nhiều thứ, đàn
violin, vẽ tranh, viết thư pháp… Thành tích học tập của tôi không tốt, lúc
học cấp ba, cả nhà đã ủng hộ tôi dự thi năng khiếu, những thầy cô giáo đã
tìm tới tôi rất nhiều, nhưng tôi đều cự tuyệt." Cô ngẩng đầu, đưa mắt nhìn
về phía Từ Dịch Phong ở nơi xa.

Giản Ninh hiểu được, nhanh nhẹn nói ra: "Bởi vì anh ấy?"

Mạnh Hạ khổ sở cong miệng cười: "Từ Dịch Phong năm đó thi tốt

nghiệp trung học đoạt thủ khoa, tôi không muốn lúc đứng một chỗ với anh
ta lại không ngóc đầu lên được." Cô khẽ nhún vai: "Kỳ thật, chuyện tôi
thích nhất chính là chơi đàn." [***]

"Cuộc sống tôi đã bỏ đi một lần, còn có điều gì là không từ bỏ được

nữa." Cô nhẹ nhàng nói ra, vẻ mặt thoải mái.

Lúc Từ Dịch Phong đi tới, liền thấy trên gương mặt của cô mang một

nét vui vẻ, ấm áp dịu dàng. Đã bao lâu rồi hắn chưa được thấy cô cười như
vậy? [Mạnh Hạ đang cười với Giản Ninh nên anh ấy chuẩn bị chiếm hữu
=))]

Hắn nheo mắt lại, đi tới, bá đạo giữ chặt lấy tay của cô, ánh mắt lại

nhìn vào Giản Ninh: "Nói cái gì vậy?"

Giản Ninh cười cười nói ra: "Em đang khuyên cô ấy trở về Tinh

Thành đây? Sau cuộc triển lãm này, đoán chừng không ít công ty muốn
thọc gậy bánh xe." [Giản Ninh muốn nói sợ các công ty cạnh tranh sẽ mời
gọi Mạnh Hạ đầu quân.]

Ánh mắt của Từ Dịch Phong chợt lóe lên ngắm nhìn Mạnh Hạ.

Mạnh Hạ cảm nhận được vẻ ôn hòa và hiền hậu từ bàn tay của hắn,

đột nhiên cô nghiêng người qua hướng về phía hắn nở một nụ cười tươi tắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.