YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 271

Phật Di Lặc, nhưng bây giờ trông anh ấy gầy rộc, hai gò má nhô hết cả lên.
Cố Hoài Ninh không nói nhiều, chỉ gọi vợ của chính ủy Trương, chị Lâm
Nhiên ra ngoài nói chuyện. Sau khi hỏi tỉ mỉ, anh mới biết chính ủy Trương
mắc chứng nhiễm độc niệu, cách mấy ngày lại phải lọc máu một lần. Anh
siết chặt tờ lệnh điều động trong tay, trong khoảnh khắc, cảm thấy tờ giấy
này thật quá vô lý: “Chuyện này đơn vị có biết không?”.

“Anh ấy không cho nói, nhưng chính ủy Cố ở quân khu cũng đã đến

thăm mấy lần rồi, còn những người khác thì chúng tôi đều giấu hết”, Lâm
Nhiên thấy sắc mặt Cố Hoài Ninh có vẻ không ổn, lại quay sang an ủi anh:
“Hoài Ninh, lát nữa trước mặt anh ấy, cậu không được nhắc tới chuyện này,
biết chưa? Mấy hôm nay anh ấy còn nói linh tinh, bảo là không sống được
bao lâu nữa, giống như người ở phòng bên cạnh ấy”, Lâm Nhiên vừa nói
vừa rơm rớm nước mắt.

Ánh mắt anh hướng sang phòng bệnh bên cạnh, đó là nơi mà bà ngoại

Lương Hòa đã ra đi. Lặng lẽ chuyển hường nhìn, Cố Hoài Ninh thấy anh
Trương đang động đậy trên giường, anh định thần lại, quay sang Lâm
Nhiên, khẽ nói: “Ta vào thôi, anh Trương tỉnh rồi. Chị cứ yên tâm, em biết
rồi”

Anh Trương rất vui khi nhìn thấy Cố Hoài Ninh. Biết anh đã kết hôn,

anh ấy nói, vốn rất muốn được gặp vợ anh nhưng bệnh viện không phải nơi
thích hợp để tiếp khách nên đành thôi. Cố Hoài Ninh nghe vậy liền mỉm
cười, đắp lại chăn cho anh Trương, im lặng không nói gì. Anh Trương bảo
Lâm Nhiên ra ngoài. Lâm Nhiên không muốn, nhưng thấy anh Trương xịu
cái mặt xuống, đành phải đi ra ngoài.

“Nói gì thì nói cũng phải giấu chị dâu cậu đấy.”

Anh Trương nhìn Cố Hoài Ninh, khuôn mặt nhợt nhạt mỉm cười một

cách khó khăn: “Từ sau khi tôi bị bệnh, ở đơn vị, ngoài cậu ra, còn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.