YÊU TINH - Trang 168

quả là điều đúng đắn. Đúng đến mức cô bé lại trở thành Cô Dâu có thể rút
thanh kiếm của anh ra.

[1] Yêu tinh không phải linh hồn của người chết mà là sự biến đổi của một vật vô tri vô

giác. Trong các câu chuyện cổ tích của Hàn Quốc, yêu tinh là do những đồ vật cũ như cây chổi biến

thành.

“Cô không biết nên mới nói như thế. Chứ trong tình cảnh này tôi

còn cười được thì đúng là điên thật rồi đấy… Ừ, để lần sau hãy rút kiếm.
Hôm nay thôi vậy, hôm nay cứ cười với cô đã.”

Yêu Tinh cười nhưng trông anh còn buồn hơn. Eun Tak nhanh

chóng đề nghị.

“Để đến khi tuyết đầu mùa rơi nhé?”

“Tuyết đầu mùa à?”

“Vì lúc đấy sẽ cần có chổi mà.”

Tuyết đầu mùa à… Yêu Tinh cứ lẩm bẩm mãi từ ấy. Đôi mắt nhòe

mờ của anh nhắm lại một chốc rồi mở ra. Dưới bầu trời đêm chỉ có hai
người họ.

***

Sáng hôm sau, hoa anh đào nở rộ trên những cành cây trơ trụi của

tháng Mười một. Người qua đường đều dừng bước, ngắm nhìn cảnh tượng
những bông hoa bừng nở vào đầu đông và trầm trồ kinh ngạc. Tâm trạng của
mọi người đều hào hứng, phấn khởi. Eun Tak cũng dừng lại ngắm hoa, nở
nụ cười bừng sáng của khuôn mặt.

Có lẽ chỉ có mình Yêu Tinh nghe tin hoa nở vào buổi sáng mà

không cười nổi. Đã quá trưa anh vẫn phải ôm cái đầu đau nhức vì say rượu.
Đầu óc anh cứ mơ mơ hồ hồ, cái nhớ cái không. Eun Tak uống sữa chuối,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.