YÊU TINH - Trang 204

“Nếu chú chưa quyết định được thì chú thấy tên Park Bo Gum thế

nào? Park Bo Gum

[1]

ấy.”

[1] Park Bo Gum: Tên một nam diễn viên Hàn Quốc. Chữ “Gum” trong tiếng Hàn có

nghĩa là “Kiếm”. Eun Tak đang chọc ngoáy Yêu Tinh.

“Cái gì kiếm cơ? Em nhìn thấy kiếm nên tôi mới đối xử tốt với

em, phải biết đâu là giới hạn chứ?”

“Chú thật là… Tại ai mà tôi có cái nốt ruồi này hả? Tại ai mà tôi

nhìn thấy ma quỷ hả?”

Bàn tay Eun Tak đang cầm quần áo liền vứt bộp xuống sàn nhà,

rồi cô đứng bật dậy. Cô đã rất đau lòng, giờ anh lại muốn làm cô đau lòng
thêm nữa hay sao? Cô đã định bấm bụng cho qua cảm giác đau lòng không
thể gọi thành tên này rồi mà. Eun Tak trừng mắt nhìn Yêu Tinh. Anh chẳng
hiểu tấm lòng cô chút nào, chỉ xới tung nó lên là giỏi thôi.

Yêu Tinh cũng vô cùng uất ức. Anh không rõ lý do Eun Tak đột

nhiên trở nên như thế này. Có thật chỉ vì năm triệu không? Hay anh đưa cho
cô năm triệu nhỉ? Anh chỉ có độc một suy nghĩ là nếu Eun Tak biết được sự
thật, cô sẽ còn đau khổ hơn nhiều.

Yêu Tinh hùng hổ bước lại gần Eun Tak rồi vén tóc cô lên. Đột

nhiên anh tiến sát lại gần như vậy khiến Eun Tak đông cứng cả người.

“Cái dấu này làm sao? Trông đẹp thế còn gì!”

“Chú… chú vừa chạm vào người tôi đấy à? Oa, vì chú cứ thế này

nên mới bị kiếm đâm vào đấy. Con người mà bị kiếm đâm vào chỗ này là có
lý do hết cả nhé.”

“Sao em có thể đụng vào nỗi đau của người khác như vậy hả? Em

bị chứng méo mó tâm lý đấy à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.