YÊU TINH - Trang 276

“...”

“Hãy giúp nó, dẫn dắt nó đi trên con đường đúng đắn. Đừng để nó

giở thủ đoạn xấu xa. Quan trọng nhất là đừng để nó chết. Nói với nó, ta
thường không quan tâm đến nó, nhưng đó lại chính là sự quan tâm của ta.
Thêm nữa, xin ngươi hãy... rộng lòng dung thứ cho vị vua đã nhờ cậy ngươi
việc này.”

Sinh mệnh Hoàng thượng giờ đây đã leo lét như ngọn đèn trước

gió. Biết được ý tứ trong lời phó thác của Người, Kim Shin nặng nề gật đầu.
Chưa nói được mấy câu, cơn ho nặng nề của Hoàng thượng lại tiếp tục nổ
ra. Nhìn thấy người sắp sửa ra đi, vành mắt Kim Shin bỗng nóng lên. Kim
Shin quỳ gối, cúi người xuống.

“Thần xin lĩnh chỉ.”

Hoàng thượng băng hà. Không có thời gian để sửa lại long bào,

cậu bé Wang Yeo cứ thế lên ngai vàng. Bấy giờ Yeo chỉ mới bảy tuổi. Các
đại thần cúi rạp người, xếp thành hàng dài. Lễ đăng quang từ nơi cao vời vợi
nhìn xuống thật quá sức hoành tráng, áp đảo cả đứa bé. “Hoàng thượng vạn
tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” Thanh âm trong giọng nói của các quan đại thần
ầm ầm như sấm dội, rền vang cả bầu trời. Phía trên các đại thần đang quỳ
gối, Park Joong Heon đứng ở bậc thang gần nhất với Wang Yeo, chăm chăm
nhìn cảnh tượng tuyệt mỹ phía dưới bằng đôi mắt không che giấu nổi sự xúc
động.

Đúng ra Wang Yeo không thể trở thành vua, nhưng chính hắn đã

tự tay tạo dựng và nuôi lớn vị vua của mình. Thế gian này đều ở dưới chân
vua, còn vị vua đó lại ở dưới chân hắn. Thành thử ra cả thiên hạ này đều trở
thành của hắn.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.