YÊU TINH - Trang 279

Kim Sun ngồi trong kiệu cứ đung đưa rung lắc mãi nên cảm thấy

bức bối. Kể từ giờ phút này trở đi, chẳng biết đến bao giờ mới có thể gặp
nhau, ấy vậy mà đến tận ngày nhập cung vẫn chẳng thấy mặt mũi đại huynh
đâu. Tâm trạng oán giận bỗng chốc trỗi dậy, cô bèn mở hé cửa sổ kiệu ra
một chút. Quả nhiên vẫn chẳng trông thấy anh. Kim Sun thở dài vẻ thất
vọng, rồi cắn chặt môi. Song ấm ức nghĩ bụng “Không biết đâu”, cô mở hẳn
cửa ra. Có bước chân ai đó đang theo sát bảo vệ kiệu. Người đang lặng lẽ
bước đi bên cạnh ấy chính là đại huynh mà cô mong mỏi được nhìn thấy.
Gương mặt tối sầm của Kim Sun ngay lập tức tươi tỉnh.

Thấy Kim Sun thò đầu ra ngoài cửa sổ, Kim Shin liền đi sát lại

gần cô. Dáng đi như võ thần ấy của anh rất nặng nề.

“Từ sáng đã chẳng thấy huynh đâu. Muội còn tưởng chưa được

nhìn thấy huynh mà đã phải gả cho người ta rồi cơ.”

“Cứ thế đi. Gương mặt xấu xí này có gì đẹp đẽ đâu mà ta phải

nhìn không biết.”

“Được huynh yêu thương trân quý như vậy, con đường nhập cung

của muội xem ra sẽ trải đầy hoa rồi.”

Kim Shin cố gắng che giấu nét mặt. Vì vô cùng yêu thương trân

quý cô, nên anh không thể vui vẻ thoải mái nhìn muội muội tiến cung được.

“Nhưng mà huynh này, long nhan của Bệ hạ trông như thế nào

vậy?”

“Sao muội không quan tâm đến phẩm chất mà lại đi tò mò vẻ bề

ngoài thế hả? Đừng lo. Long nhan của Bệ hạ rất sáng sủa.”

“Thật không? Thế trông muội thế nào? Hôm nay muội có đẹp

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.