YÊU TINH - Trang 283

lửa địa ngục dù là trong giấc mơ, Kim Sun cứ thế lẳng lặng theo sau cậu, dõi
mắt nhìn cậu bắn cung, ngắm cậu ngồi đọc sách ở trong đình.

“Sao lại không thèm đến tìm ra dù chỉ một lần chứ? Đúng là người

có thể khiến phụ nữ sinh bệnh mà.”

Kim Sun bặm môi trông thật đáng yêu. Cô chỉ có thể thốt ra những

lời giận dỗi như vậy thôi.

Một đêm trăng sáng nọ, cuối cùng thượng cung cũng truyền đến

tin rằng Bệ hạ đang trên đường tới tẩm cung của Hoàng hậu. Ngay lập tức,
Kim Sun túm lấy vạt váy dày cộp, lật đật đi ra ngoài. Cô một mình chạy vội
đi, không kịp bận tâm đến các thượng cung đang nhắc nhở “Xin Người giữ
lễ nghi”. Y phục của hoàng hậu khá vướng víu, cô không thể thoải mái mà
chạy nhảy. Và rồi ngay trước sân tẩm cung, cô bước hụt. Trong khoảnh khắc
sắp sửa ngã ngửa ra phía sau, tấm lưng của Kim Sun đã được một bàn tay
mạnh mẽ đỡ lấy. Đôi mắt nhắm nghiền của Kim Sun liền mở ra.

Gương mặt làm bừng sáng cả đêm đen đang đứng ngay trước mặt

cô. Đó chính là Wang Yeo. Ánh trăng đẹp đến thoát tục rọi sáng hình bóng
hai người. Ánh mắt của cả hai cùng đắm chìm vào nhau thật lâu. Gò má
Hoàng hậu bất chợt nóng bừng lên.

“Nặng thật đấy.”

Thanh âm trong giọng nói trầm thấp của Wang Yeo làm Kim Sun

nhảy dựng lên. Cô vội vã đứng thẳng người lại, cúi đầu thật thấp.

“Vì trong lòng thần thiếp có một người vô tâm vô tình.”

Chút trách móc trong lời nói của Hoàng hậu khiến Wang Yeo cảm

thấy có lỗi.

“Nàng đi đâu mà vội vã vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.