YÊU TINH - Trang 302

gương mặt đầu tiên cô nhìn thấy là anh, người luôn kề bên bảo vệ cô, thật là
một điều may mắn.

Yêu Tinh nén tiếng thở dài từ sâu trong lòng. Cô bé này đã sợ đến

mức mặt cắt không còn giọt máu, thế mà vẫn lo lắng hỏi han xem anh có sao
không.

“Hình như tôi mới là người phải hỏi câu đó.”

“Vậy sao? Ưm, tôi cứ ngỡ là mình chết chắc rồi đấy.”

“Xin lỗi em. Em sợ lắm phải không?”

“Chú cũng có biết là sẽ đau đến thế đâu. Bởi vì cho tới giờ, chưa

từng có ai nắm được thanh kiếm mà.”

Trong cơn đau khủng khiếp giày vò, Yêu Tinh đã đẩy mạnh Eun

Tak ra. Cả người cô bay thật xa lên không trung. Vậy mà chỉ một tích tắc
ngay sau giây phút đó, anh đã lại xuất hiện, bảo vệ sau lưng cô, rồi cả hai
cùng ngã lăn trên nền đất. Tất cả mọi việc đều diễn ra trong vô thức. Nỗi
bàng hoàng, hay cả cơn đau đối với cô cũng chỉ xảy ra trong khoảnh khắc.
Hơn nữa không phải Yêu Tinh đã cứu cô rồi sao? Khi rút thanh kiếm ra một
chút, nét mặt của Yêu Tinh vốn đã tràn ngập vẻ đau thương lại thêm vạn
phần đau đớn.

Eun Tak nhìn về phía Yêu Tinh, nở nụ cười tươi rói. Anh chỉ cảm

thấy đắng nghét trong miệng.

“Nhưng mà đúng thật chú có thể bay nhỉ. Mặc dù tôi không nghĩ

là sẽ được nhìn thấy theo cách này.”

Eun Tak đã nói câu “Chú đừng xin lỗi” như thế. Vì Eun Tak muốn

nên Yêu Tinh quyết định không bày ra vẻ mặt có lỗi thêm nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.