YÊU TINH - Trang 323

chuyện gì nhưng không được. May là Yêu Tinh không thể nhìn thấy trái tim
cô nằm ở đâu. Nếu anh biết nó đã đập mạnh đến nỗi rơi xuống tận dưới chân
cô rồi thì hắn sẽ bàng hoàng lắm.

“Chú về đi. Tôi phỏng vấn thật tốt rồi sẽ về.”

Eun Tak đi giật lùi về phía bến xe buýt, mỗi bước chân đều chứa

đầy rung động. Đằng sau Eun Tak có người đang đi tới.

“Cảm ơn chú vì cái khăn.”

“Cẩn thận, đằng sau em có người kìa.”

Nghe Yêu Tinh nói vậy, Eun Tak vội vã tránh đi nhưng hơi trễ, cô

va nhẹ vào một người đi đường đằng sau. Eun Tak liền rối rít cúi đầu xin lỗi
người đi đường, sau đó ngay lập tức nhìn sang Yêu Tinh, mặt dày hét tướng
lên.

“Tôi cũng định tránh đi rồi đấy. Chẳng qua vì đôi mắt của chú quá

to và sáng nên đã làm mờ đi tất cả, thật đấy.”

Trong đôi mắt anh chỉ ngập tràn hình bóng Eun Tak. Eun Tak nhìn

từ gương mặt đến đôi mắt của Yêu Tinh. Rồi cô cất bước đi.

“Ừ, tôi biết rồi. Em màu lên xe đi.”

Nhìn theo cô bé quá đỗi đáng yêu ấy, nụ cười dần lan ra trên

gương mặt Yêu Tinh. Vừa đúng lúc xe buýt vào đến trạm, Eun Tak nhanh
nhẹn leo lên xe. Cô ngồi vào chiếc ghế cạnh cửa sổ, nhìn Yêu Tinh đang
đứng bên ngoài. Yêu Tinh cũng nhìn Eun Tak đăm đăm.

Trong khoảnh khắc cánh cửa xe buýt chuẩn bị đóng lại, tiếng hét

thất thanh của một người phụ nữ bỗng vang lên trên con đường: “Cướp!”.
Đó là một tên móc túi. Người phụ nữ túm chặt lấy cổ tay bị thương, giậm
chân trên nền đất hét ầm lên. Người đàn ông mặc bộ đồ đen bị bại lộ, vội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.