YÊU TINH - Trang 332

cho đúng chuyện rút kiếm, Yêu Tinh nuốt khan. Bỗng một con bướm từ đâu
bay đến giữa hai người bọn họ. Trong cái thời tiết lạnh giá này lại xuất hiện
một con bướm trong nhà, chắc chắn không phải chuyện bình thường. Nét
mặt của Yêu Tinh nhanh chóng trở nên đông cứng một cách đáng sợ.

“Em tránh đi một chút được không? Tôi có chút chuyện cần nói.”

Ở ban công chỉ có hai người bọn họ, đột nhiên Yêu Tinh lại bảo

nói chuyện với ai cơ chứ? Anh đẩy Eun Tak đang mắt tròn mắt dẹt ra ngoài,
không giải thích gì thêm mà chỉ bảo: “Em ra ngoài một lúc đi.” Eun Tak
không chống lại được yêu cầu của Yêu Tinh, đành lủi thủi đi vào phòng
khách.

Đợi Eun Tak ra khỏi ban công, Yêu Tinh đưa tay lên thử bắt lấy

con bướm, nhưng cảm giác như bắt được rồi mà lại hóa ra không phải. Con
bướm luồn qua kẽ ngón tay của Yêu Tinh, vỗ cánh bay từ chỗ này sang chỗ
khác. Sự tồn tại của Thần vẫn cứ luôn nửa gần nửa xa như thế.

“Lại đây xem nào. Xuống đây một lúc đi mà. Tôi nhận trừng phạt

thế này cũng đủ rồi đấy. Ông bảo sẽ cho tôi hưởng chút phần thưởng mà.
Ông ghét tôi đến vậy sao? Ông cố ý cho tôi nhìn thấy tương lai phải không?
Định khiến tôi không thể làm gì được, rồi phải đưa ra lựa chọn đó phải
không? Tôi không làm đâu. Có chết cũng không.”

Mặc cho lời càu nhàu pha lẫn bày tỏ chân thành của Yêu Tinh, con

bướm vẫn chỉ thản nhiên bay qua bay lại. Yêu Tinh không tài nào bắt được
con bướm. Anh đâm bực mình.

“Xuất hiện đi. Cho tôi nhìn mặt đi. Nói chuyện chút đi!”

Eun Tak đứng trân trối nhìn cảnh tượng Yêu Tinh cứ hét vào

khoảng không chẳng có ai ở đó. Cô tròn xoe mắt. Không phải chú ấy hóa
điên rồi đấy chứ? Không phải vẫn còn đau đấy chứ? Không thể dời mắt, cô
nhìn trộm anh một lúc lâu, sau một hồi làm ầm ĩ một mình, Yêu Tinh bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.