YÊU TINH - Trang 353

***

Không thể cứ ngồi yên chờ đợi mãi được, Yêu Tinh mỗi ngày đều

lang thang ngẫu nhiên ở những nơi Eun Tak có thể đến. Vì cô đã trốn anh
nên không đời nào cô đến những nơi mà anh biết, nhưng việc anh có thể làm
được cũng chỉ có thế này mà thôi.

Yêu Tinh đang lảng vảng trước cửa nhà dì Eun Tak từng sống thì

nhận được bảng điểm thi đại học do lớp trưởng học cùng lớp với Eun Tak
đến tìm cô đưa cho. Nhiều chuyện rối ren xảy ra như vậy mà thành tích học
tập của cô vẫn rất đáng khen. Trường học cô cũng không đến, anh lo lắng
cho Eun Tak đang ở một nơi nào đó, cũng rất nhớ cô. Hết cô đơn đến tuyệt
vọng cuối cùng cơn giận trong anh bùng lên. Đối với Thần, kẻ bị bỏ rơi như
anh chẳng có bao nhiêu lựa chọn.

Mưa rơi liên tục nhiều ngày, tòa nhà ở trung tâm thành phố bị che

phủ trong màn sương mù hệt như tiếng thở dài của Thần. Sương mù dày đặc,
sâu hút và nặng nề, bầu trời cả ngày lẫn đêm đều tối sầm. Mùa đông lạnh giá
vẫn chưa xác định được nguyên nhân, sương mù xuất hiện không đúng lúc,
hiện tượng thời tiết bất thường này làm đài khí tượng quốc gia được một
phen nháo nhào. Vì tầm nhìn hạn chế nên các vụ tai nạn cũng xảy ra nhiều
hơn bình thường. Một đêm nọ, mặt trăng máu khổng lồ bay vút lên giữa màn
sương mờ ảo ấy. Mặt trăng tĩnh mịch phát ra ánh sáng màu đỏ rực. Ánh sáng
u ám mà mặt trăng tỏa ra ấy làm cho mọi người phải run rẩy vì sợ hãi.

Yêu Tinh đứng trên đỉnh một tòa nhà, ngẩng đầu lên; phía dưới

anh, trung tâm thành phố ngập tràn luồng vận khí chẳng lành. Bệnh nhân
chết vì mất nhiều máu ở khoa cấp cứu đột nhiên thần sắc tươi tỉnh trở lại,
mắt bật mở. Sổ sinh tử Thần Chết đang nắm trong tay bỗng dưng bùng cháy
dữ dội. Đây là chuyện đáng ra anh phải xin lỗi Thần Chết, nhưng dù bằng
phương thức nào anh cũng muốn chống lại. Không đời nào Thần hài lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.