YÊU TINH - Trang 412

phúc, dù là khoảnh khắc cuối cùng lúc nhắm mắt... vẫn cứ mãi nhìn về phía
tên ngốc ấy.”

Là một câu chuyện đã xảy ra từ rất lâu, được giữ gìn trong kí ức.

Từ miệng đại huynh hết mực yêu thương muội muội nói ra câu chuyện của
muội muội, nghe thật bi ai. Trái tim Sunny đau nhói. Cô cứ nghĩ chắc tại
tâm trạng nên đến mồ hôi lạnh cũng đổ ra rồi.

“Vậy còn Hoàng thượng thì sao? Vị hoàng thượng đó cũng tái

sinh rồi ư?”

“Cái đó thì... huynh không biết.”

“Tôi muốn nhìn thử xem mặt mũi thế nào. Có đẹp trai không?”

Sunny cố lờ đi cơn đau, hỏi anh một câu bông đùa. Yêu Tinh bật

cười. Vào cái ngày muội muội của anh được gả đi, con bé cũng hỏi anh một
câu y hệt.

“Nếu muội đúng thật là em gái của ta thì quả là có một điều vẫn

không hề thay đổi.”

“Nhưng mà này, sao anh lại kể câu chuyện bi thương này giống

như người nhớ hết toàn bộ mọi thứ vậy? Cứ như là người có cuộc đời tiếp
nối từ đó đến tận bây giờ vậy?”

“Chắc là cô không tin, tôi đã ôm tất cả những kí ức đó và sống cho

đến tận bây giờ.”

“Vì anh biết tôi không tin nên tôi mới nói. Không phải tôi tin vào

chuyện kiếp trước, mà là vì những quả hồng, giày hoa và vải lụa nên tôi mới
đến đây. Tôi nghĩ đó là những thứ mà anh đã không thể cho em gái mình,
thế nên lòng anh mới hối hận. Đến anh em sống ở tỉnh lâu ngày gặp lại nhìn
nhau còn thấy ngượng ngập nữa là. Đột nhiên anh xuất hiện, khăng khăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.