YÊU VẬT - Trang 117

“Yêu quái làm giao dịch không lừa người.” Tôi cười tủm tỉm thu hiệp ước
lại.

Chu Tư Tư nghi hoặc: “Giao dịch? Tôi không trả giá gì cả…”

“Meo meo, thói quen dùng từ, đừng để ý.” Tôi xấu hổ vươn móng vuốt quơ
quơ, coi như tạm biệt, sau đó nhảy xuống mười lăm tầng lầu, biến mất
trong bóng đêm, vui vẻ chạy đến nhà hàng Nhật cao cấp ăn cá ngừ kali
khuyến khích chúc mừng mình. Ăn đến khi cái bụng tròn vo, chợt nhớ tới
một chuyện, lau lau miệng, chạy nhanh về bệnh viện nhặt William về, đưa
cho anh ta 2 con tôm chiên ăn thừa làm lễ vật. Tôi cười ha ha, che giấu nói:
“Vất vả rồi, tôi sợ anh đã đói bụng, cố ý mua cho anh ăn khuya này.”

William quần áo xộc xệch, mặt đầy dấu son môi đang cầm tôm chiên, cảm
động hốc mắt ửng đỏ: “Dạ Đồng, lần đầu tiên cô đưa tôi đồ ăn đấy.”

Tôi ngẩng đầu mà đứng: “Thi thoảng cũng có lương tâm.”

William liều mạng gật đầu, đúng lúc bụng kêu hai tiếng, lại đưa một nửa
phần tôm chiên cho tôi, quan tâm nói: “Cô có đói bụng không?”

Chó là sinh vật đáng ghét nhất thế giới, đối mặt với ánh mắt đầy thiện ý của
anh ta, tôi lại chẳng phân biệt được bộ mặt thật. Suy nghĩ rất lâu, cuối cùng
vuốt vuốt cái bụng đã no, chịu đựng, nhét tôm vào.

Trong thiên hạ, có thể nắm trong tay dòng chảy của thời gian chỉ có Tứ Trị
Công Tào bảo vệ thời gian trên thiên giới và được xưng là “Vu tổ thời
gian” của yêu giới – Chúc Cửu Âm.

Hai giới thiên – yêu không cùng chí hướng nên không cùng đường, Tứ Trị
Công Tào tự cho mình là rất cao, sẽ không thèm để ý tới yêu quái như tôi
đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.