Tôi phang một phát lên đầu cô ta, phang cho ngất luôn rồi khiêng đi, quăng
vào cốp sau ô tô, nghe bài “Chi"s Sweet Home” , vui vẻ ra ngoại ô. Nhóm
yêu quái đã sớm biến thành hình người, vai soái ca, vai mỹ nữ, vai người
già, vai trẻ nhỏ, vào hết vị trí của mình. William mặc bộ đồ đạo diễn, cầm
loa chỉ có yêu tộc mới có thể nghe thấy đứng trên không chỉ huy. Vẹt sớm
đã không còn kiên nhẫn, đợi chúng tôi đến xong, lập tức nhổ ra một cọng
lông chim trắng như tuyết, tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt, thi triển ảo thuật,
bao lấy ạo ra một tầng màng giả ở ngoài cơ thể cô ta, hỏi: “Muốn tạo hình
gì?”
“Đợi đã.” Tôi là lớp yêu quái già, trải qua nhiều triều đại và bộ lạc, gặp qua
lắm kiểu phong cách thẩm mỹ khác nhau của loài người, hoàn phì yến gầy,
cổ dài, mặt xăm hình … Kiểu mĩ nhân gì cũng có hết, tiêu chuẩn không
chính xác nên không dám tự tiện quyết định, đành phải lôi tờ giấy nhỏ Chu
Tư Tư viết từ trong ngực ra, nghiêm túc thì thầm: “Dung mạo như tiên trên
trời, dáng người nóng bỏng, băng thanh ngọc khiết, chim sa cá lặn, hoa
nhường nguyệt thẹn, khí chất tao nhã…”
Vẹt mở di động ra lục web tìm từ khóa, trong khoảng thời gian nửa chén trà
nhỏ thì cuối cùng cũng tìm ra một người miễn cưỡng phù hợp với yêu cầu
trong ảnh chụp của mấy ngôi sao nữ, biến cô ta thành hình dáng của Phù
Dung tỷ tỷ [4].
Sau khi Chu Tư Tư tỉnh lại, nhìn gương hét thảm một tiếng.
Trực giác của tôi thấy không ổn, hiện thân an ủi: “Thẩm mỹ của cổ đại
khác hiện đại, gầy ốm tong teo không ngực không mông, mỹ nữ mặt trái
xoan ở nơi này không được ưa chuộng. Cô bây giờ ngực lớn mông to, mặt
tròn cằm nở, mới là tiêu chuẩn của mỹ nữ tuyệt sắc, cũng là đối tượng được
các bà mối cướp phá đầu tiên. Cô xem bao nhiêu soái ca bên cạnh liếc mắt
đưa tình với cô kia kìa?”