ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 198

Friedrich Nietzsche

Zarathustra đã nói như thế

Trần Xuân Kiêm dịch và giới thiệu

- 42 -

VIÊN BỐC SƯ TIÊN TRI

“...Ta nhìn thấy một nỗi sầu muộn mênh mông lan phủ khắp loài người.
Những người thiện hảo nhất cũng chán ngán công việc mình.
Một học thuyết được truyền bá, lôi kéo theo một niềm tin: “Mọi sự đều
trống rỗng, mọi sự đều bình đẳng như nhau, mọi sự đều đã hoàn tất cả rồi!”
Và từ mọi ngọn đồi âm vọng lại hồi thanh: “Mọi sự đều trống rỗng, mọi sự
đều bình đẳng như nhau, mọi sự đều đã hoàn tất cả rồi!”
Chúng ta quả đã có gặt hái: nhưng tại sao những hoa trái của chúng ta đều
bị thối nhũn và hóa nâu? Đêm vừa qua, cái gì đã rơi từ mặt trăng xấu xa kia
xuống?
Mọi công việc đều là vô bổ, rượu chúng ta trở thành thuốc độc, con mắt
hung ác đã làm khô cháy những cánh đồng cùng trái tim chúng ta.
Tất cả chúng ta đều bị khô cháy; và nếu lửa đỏ rơi xuống, chúng ta sẽ biến
thành tro than, chúng ta đã chán ngán cả lửa đỏ nữa.
Tất cả mọi suối nguồn đều khô cạn đối với chúng ta và biển khơi đã rút
xuống. Toàn thể mặt đất đều lùi trượt dưới chân nhưng hố thẳm không chịu
nuốt chửng chúng ta vào.
“Hỡi ôi! Còn tìm đâu ra một đại dương nơi ta có thể trầm mình?” Lời than
vãn của chúng ta vang dội như thế, bên trên những đầm lầy cạn cợt.
Thực ra, chúng ta đã quá chán ngán mỏi mệt ngay cả đối với cái chết. Giờ
đây chúng ta tiếp tục tỉnh thức và sống sót - trong những ngôi nhà mồ!”
Một lần nọ, Zarathustra đã nghe một viên bốc sư nói thế;[1] lời tiên tri của
ông ta đi thẳng vào tim và chuyển hóa tim hắn. Hắn bước đi lang thang
buồn bã, chán ngán; và hắn trở nên giống hệt như những kẻ mà viên bốc sư
tiên tri đã nói đến.
Hắn bảo với các môn đệ: “Thật vậy, chẳng bao lâu nữa, chúng ta sẽ bước
vào một buổi hoàng hôn dằng dặc. Hỡi ôi! Làm thế nào cứu vớt ánh sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.