0852 - Trang 265

Mọi chuyện ngoài ý muốn nhưng nhiều lần như vậy tin vui cũng không

xuất hiện, cô nghĩ đến kết quả kiểm tra của bệnh viện, hung hăng tự đánh
vào ngực mình, tâm tình trở nên nặng nề.

Lô Nhân thò người ra ngoài nhặt áo ngủ, muốn đi vào nhà tắm một chút,

ngoài phòng chợt vang lên tiếng bước chân, cô phản xạ có điều kiện nhanh
chóng nằm xuống, nhắm mắt lại, dùng chăn che đậy ngực.

Không lâu sau, cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, Lục Cường đi tới ngồi

xuống cạnh giường, anh sờ sờ mặt cô, vẫn ngủ say. Anh vừa tính đứng dậy
thì ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào gương mặt cô, lông mi dày khẽ run
rẩy, ánh mắt hơi chuyển động.

Lục Cường mỉm cười, trong lòng bỡn cợt lại vững vàng ngồi xuống cúi

người hôn lên môi cô, dùng răng cắn cắn môi dưới của cô, đầu lưỡi linh
hoạt liếm một vòng, sau đó anh cạy mở hàm răng cô ra, cường thế đưa lưỡi
vào. Anh hôn cô rất nồng nhiệt, hơi thở hòa quyện vào nhau. Cô không thở
nổi, nhẫn nại đến cực hạn, con ngươi di chuyển không ngừng.

Anh buồn cười nhéo nhéo mũi cô.

Lô Nhân lật người né tránh sự quấy rối của Lục Cường, mông lung mở

mắt: “Mấy giờ rồi?”

Anh cũng không muốn phá vỡ bí mật của cô, hỏi: “Đánh thức em sao?”

Lô Nhân chớp mắt mấy cái, nói: “Không có, em ngủ rất ngon.”

“Vừa rồi làm vỡ một cái bát.”

“Không sao.” Cô nhìn anh cười, ánh mặt trời ấm áp không thể so với nụ

cười rạng rỡ này: “Anh đang nấu gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.