0852 - Trang 315

Đàm Vi lên tiếng: "Nói gì đó?"

Ngô Quỳnh cũng thấp giọng: "Mẹ!"

Đàm Vi lên tiếng: "Hai người cứ về trước đi, có ết quả thì hãy quay lại."

Ngô Quỳnh gật đầu đồng ý, vội vàng kéo tay Lương Á Vinh.

Trong phòng trở nên yên tĩnh, Cảnh sát Hình ngồi ở phía sau, thổi thổi

cốc trà, giương mắt quan sát những người trẻ tuổi. Trong hành lang lại vang
lên tiếng bước chân, kèm theo là một giọng hét, cánh cửa mở ra.

Lương Á Vinh quay lại, Ngô Quỳnh túm chặt tay bà, bà cầm ba lô hung

hăng ném vào Lục Cường.

Lục Cường lập tức nghiêng đầu, ba lô rơi xuống bàn làm vỡ cốc trà.

Lương Á VInh hét lên: "Súc sinh, con gái tao cả đời này bị hủy hoại trên

tay mày, bây giờ đến bạn bè mày còn gây tai họa cho người nhà tao."

Ngô Quỳnh nức nở: "Mẹ, mẹ làm gì vậy... Con và anh ấy không phải là

quan hệ đó..."

"Có gì khác nhau? Quỳnh Quỳnh, nó không phải là súc sinh thì là gì?"

Lương Á Vinh không nghe lời con gái khuyên, giống như người điên tìm
hết lời lẽ sỉ nhục Lục Cường.

Lục Cường cũng không trốn tránh, cúi đầu ngậm thuốc, trong lòng càng

quyết tâm hơn. Bất luận là có xảy ra chuyện gì, đối với Lô Nhân, anh
không muốn giấu giếm nữa.

Đàm Vi đứng dậy ngăn cản, Căn Tử cũng bắt đầu nóng giận, chỉ thẳng

vào mặt Lương Á Vinh: "Mẹ kiếp, có im không hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.