0852 - Trang 425

ở dưới thân, trên tay dùng sức, con dao găm chệch hướng nằm ngang giữa
hai người.

Khuôn mặt Ngô Quỳnh trở nên đáng sợ, hai tay gắt gao nắm chặt con

dao, Khưu Chấn kinh hãi gọi: “Quỳnh Quỳnh!” Anh ta cố gắng nói thật
chậm: “Em đừng xúc động… Có chuyện gì chúng ta từ từ nói.”

Ngô Quỳnh bắt đầu điên dại, căn bản không nghe lời Khưu Chấn, cô giơ

đầu gối đá vào chỗ hiểm của anh ta, anh ta kêu lên nhưng vẫn ngăn cô lại.
Cô xoay người hướng về phía sàn nhà, hai người dây dưa ngã nhào xuống
giường.

Là một âm thanh xa lạ vang lên, căn phòng yên tĩnh một cách dị thường.

Khưu Chấn vẫn chưa hoàn hồn, hơi thở như lửa nóng trong lỗ mũi phả ra,
ngực anh ta ươn ướt, anh ta cảm thấy sợ hãi, mạnh mẽ ngồi dậy.

Ngô Quỳnh nằm bất động ở đằng kia, cần cổ bị con dao găm đâm vào,

xuyên qua da thịt bảy tám phần, màu máu đỏ tươi liên tục phun trào. Người
cô co giật, tứ chi run rẩy.

Khưu Chấn tức giận rống lên một tiếng, cởi áo tắm trên người băng bó

miệng vết thương.

Đôi mắt Ngô Quỳnh không còn tiêu cự, cổ họng phát ra hai tiếng ‘ưm

ưm’.

Gương mặt Khưu Chấn tái mét, hỏi: “Quỳnh Quỳnh?” Anh ta run rẩy gọi

tên cô, hai tay cứng ngắc, chưa bao giờ anh ta thất kinh đến như vậy.
Nhưng chỉ trong một vài giây, chiếc áo choàng tắm đã nhanh chóng đẫm
máu đỏ.

Bàn tay anh ta dính đầy máu, run run nâng mặt cô lên: “Quỳnh Quỳnh,

đừng… Đừng!” Người anh ta đụng gầm giường, cầm di động định bấm ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.