1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 659

Kỷ Ức nhìn theo dáng lưng đang xa dần của người phụ nữ này chợt nhớ

đến một người khác, cô vờ hỏi: “Hôm nay sao không nhìn thấy Lưu Vãn
Hạ? Chị ấy không đến ư?” Quý Thành Dương bật cười: “Chắc đã đến rồi.”

“Sao đến mà lại không tìm anh để chào hỏi thế?” Trong bóng tối, cô khẽ

giọng hỏi.

“Không biết nữa.” Đôi mắt anh đen bóng, chứa đầy ý cười, “Có lẽ vì

thấy em ở đây nên không qua chào nữa.”

Cô “Ồ” lên một tiếng, rồi lẩm bẩm: “Vì sao nhìn thấy em thì không đến

nữa?”

Những câu hỏi tu từ đã biết rõ câu trả lời như thế này, rõ ràng là đang

ghen.

Quý Thành Dương nhìn rõ những cảm xúc giận dỗi này của cô, nhưng

anh cố tình không trả lời. Thỉnh thoảng ghen tuông cũng rất thú vị, về điểm
này anh chẳng cần thầy nào dạy cũng biết. Quả nhiên, mấy phút sau Kỷ Ức
liền không nhịn được phải ghé sát tới nói: “Dù gì… anh cũng không được
để cô ấy đến nhà chúng ta nữa đâu.”

Hoá ra cơn ghen vì Lưu Vãn Hạ ghé qua giữa đêm từ bao năm trước vẫn

chưa kết thúc.

Anh cười, vẫn không đáp lời.

Kỷ Ức lại giật cổ tay áo anh.

Anh nghiêng đầu sang, thì thầm bên tai cô: “Một tháng trước cô ấy đã

kết hôn rồi, em yên tâm chưa?”

Kết hôn ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.