Còn anh, trong lúc chờ đợi, cúi xuống rất tự nhiên và chầm chậm hôn cô.
Hai người trong không gian kín đáo yên tĩnh này chẳng hề vội vã mà chỉ
vừa nghe lại bài hát từ đầu vừa hôn nhau. Anh mở mắt từ đầu đến cuối,
nhìn cô, nhưng đồng thời cũng để tâm xem bên ngoài liệu có ai đi ngang
qua không.
Bài hát dần đi vào cao trào, cuối cùng cũng đã đến những câu mà cô
muốn anh lắng nghe.
Wherever you go, whatever you do, I will be right here waiting for you.
Whatever it takes, or how my heart bearks, I will be right here waiting
for you.
“Cho dù anh đi đến nơi đâu, cho dù anh có làm gì. Em sẽ mãi đợi anh ở
nơi đây.
Bất kể vận mệnh có thay đổi thế nào, cho dù có phải đau đớn biết bao.
Em vẫn sẽ mãi đợi anh nơi đây.”
Cách thể hiện tình cảm của cô bé thường rất kín đáo, lúc đầu khi anh còn
ở Iraq, bài Angel mà cô đàn bằng piano cũng như vậy. Ánh mắt Quý Thành
Dương trở nên rất dịu dàng, qua tấm kính cửa xe, anh nhìn thấy có ô tô đi
ngang qua, có vẻ như đang tìm chỗ đỗ, nhưng anh không hề nhắc nhở cô.
Kỷ Ức không nhìn thấy, cô vẫn cuộn trong lòng anh,
Ngẩng đầu lên, tiếp tục những nụ hôn từng chút từng chút, không mục
đích cùng anh.