phân Yosemite. Kiểu leo núi bắt đầu với mức 5 bao gồm: các di chuyển kỹ
thuật và có phần cứng bảo vệ phòng trường hợp bị ngã; hoặc leo núi lộ, bảo
vệ mỏng, đòi hỏi kỹ năng (các cú nắm rõ ràng không dành cho những người
mới leo – đó là những điểm phải dùng đến các động tác đặc biệt…) và rất
dễ xảy ra chấn thương nặng, thậm chí tử vong nếu bị ngã mà không được
bảo hộ.
Nói cách khác, việc đó rất khó. Một hướng dẫn viên leo núi đá ước tính
mức thời gian trung bình để trèo hết bề mặt của Bear’s Reach, dốc núi cao
1.200 m, là ba tiếng đồng hồ. Và thường là có dùng dây an toàn. Osman đã
làm được cái gọi là cú leo núi độc diễn tự do – không có sự trợ giúp, không
dây thừng – chỉ mình anh chống lại mặt núi đá. Anh lập kỳ công trong vòng
4 phút, 25 giây.
PHÁT TRIỂN KỸ NĂNG
Osman bắt đầu leo núi đá khi anh 12 tuổi. Anh sinh ra trong một gia đình có
bố làm nhân viên cảnh sát, mẹ là nhà vô địch môn đua ngựa và là hậu duệ
của các chiến binh samurai. Khi còn là một đứa trẻ, anh đã học kungfu và
aikido (môn võ Nhật Bản coi trọng các giá trị về sự thăng bằng, kiểm soát
và trạng thái tĩnh). Osman mất tám năm để trở thành một nhà leo núi
chuyên nghiệp, theo anh là chậm, và đã phát triển thành một nhà leo núi
đẳng cấp thế giới, một chuyên gia dùng dây thừng.
Sau hơn một thập kỷ leo núi, Osman bắt đầu thử nghiệm với môn rơi tự do.
Đó là nơi người ta nhảy kiểu bungee từ một điểm cao, như cầu hoặc vách
đá, nhưng thay vì được nối với một dây bungee đàn hồi, người đó được nối
với một chiếc dây thừng dành cho người leo núi. Dây thừng đó có co giãn
một chút nhưng cú rơi có sức mạnh hơn nhiều. Nó đòi hỏi kỹ thuật dùng
dây thừng chuyên nghiệp và thần kinh thép. Osman bắt đầu lập và phá kỷ
lục bằng các cú nhảy tự do. Anh trở thành huyền thoại trong giới leo núi và
những người nhảy BASE (những người nhảy dù từ các điểm cố định). Danh