nhằm khuyến khích mọi người nhận ra lợi ích của cách nhìn lạc quan. Tôi
chia sẻ với khán giả rằng có hai loại người: một là những người sẵn sàng
thử sức, hai là những người đứng một bên quan sát và "khóc thương", ca
thán cho số phận mình, đồng thời phê phán những người chấp nhận thử
sức. Không may là xu hướng thứ hai đã trở thành hiện tượng phổ biến.
Tôi cũng chia sẻ với khán giả bản danh sách dài thậm thượt các dự án đầu
tư mà Jay và tôi đã từng làm, và chúng tôi đã tiếp tục cố gắng như thế nào
sau những lần thất bại, chẳng hạn như: kế hoạch kinh doanh trong lĩnh vực
hàng không, nhà hàng bán thức ăn nhanh, dự án nhập khẩu các sản phẩm
làm từ gỗ gụ, sản xuất sản phẩm ngựa gỗ bập bênh cho trẻ em, bán các hầm
trú bom... Nhu cầu học lái máy bay đã không "bùng nổ" như người ta vẫn
tưởng sau Thế chiến thứ II. Chúng tôi đã phải đổ bỏ hàng tá khay bánh
hăm- bơ-gơ vì nướng trong lò quá lâu do thiếu những đầu bếp làm thức ăn
nhanh chuyên nghiệp. Cả đống bánh xe bằng gỗ và lò xo để sản xuất ngựa
đồ chơi phải nằm kho bởi vì một công ty chuyên kinh doanh mặt hàng đồ
chơi ra mắt mẫu sản phẩm bắt mắt hơn làm bằng nhựa.
Nhưng chúng tôi vẫn tiếp tục thử sức trong lĩnh vực khác. Chúng tôi chẳng
biết gì về hóa học, sản xuất, đóng gói hàng hóa, kỹ thuật, hay quản lý nhân
sự khi thành lập Amway. Kinh nghiệm đầu tiên của chúng tôi là chạy thử
chiếc máy dán nhãn, nhưng nó dán nhãn lên tường, lên sàn nhà và lên người
chúng tôi nhiều hơn là lên các thùng hàng. Nhưng đến ngày hôm nay, công
ty đã có hàng ngàn nhân công sản xuất hàng ngàn sản phẩm được bán bởi
hàng triệu nhà phân phối - những nhà kinh doanh độc lập.
Hôm nay, câu nói "Bạn có thể làm được" đã trở thành khẩu hiệu trong kinh
doanh của Amway trên khắp thế giới. Ở Nhật Bản, Trung Quốc và các quốc
gia châu Á khác mà Amway đặt chi nhánh, bạn có thể nghe thấy các nhà
phân phối hoan hô chúc tụng nhau: "Bạn có thể làm được". Họ nhờ tôi ký
tặng vào sách với dòng chữ "Bạn có thể làm được". Câu nói lạc quan đó trở
thành tiếng hò reo tập hợp ở các chi nhánh châu Á. Nó lan tỏa khắp thế