10 SUY NGHĨ KHÔNG BẰNG 1 HÀNH ĐỘNG - Trang 246

việc khai thác dầu mỏ ở Flo-ri-đa và Pa-na-ma và luyện các chất hoá
học dầu mỏ.

Ông đã tạo ra được một món của cải khổng lồ trong bầu không khí

im lặng đáng sợ. Từ nhiều năm nay, ông cùng vợ mình sống trong một
ngôi nhà không mấy bắt mắt tại một thị trấn nhỏ Đa-rian ở ngoại ô bang
Cô-nát-ti-cớt.

“Chúng tôi gần như chưa bao giờ gặp họ”, một người là hàng xóm

của họ 17 năm nói, “Họ chưa bao giờ tham gia một bữa tiệc cốc tay nào
trong thị trấn hay các hoạt động ở đây. Không ai biết được thân phận
thật sự của họ. Chúng tôi luôn cho rằng ông ấy là người đại loại như viên
chức cao cấp của ngân hàng, anh biết đấy, sống dựa vào đồng lương, có
lẽ mỗi năm kiếm được 40 ngàn đôla, cũng không có gì ghê gớm cả”.

Lút-vích năm xưa là một người cao lớn, khoẻ mạnh, đầy vẻ đẹp nam

tính. Ông sinh ra tại một thành phố nhỏ ven hồ ở bang Mi-chi-gân vào
tháng 6 năm 1897. Cha ông là một người môi giới bất động sản, bản
thân mình cũng kinh doanh bất động sản, cuộc sống dễ chịu, nhưng
không phải là rất nhiều tiền. Đa-ni-en hồi trẻ rất thích chơi thuyền, thấy
tàu là xem. Khi 9 tuổi, ông phát hiện một chiếc tàu máy nhỏ bị chìm.
Ông đã mua lại với giá 25 đôla, món tiền này là do ông làm công việc
vặt và tích góp được từ cha ông. Ông vớt tàu lên, bỏ ra cả một mùa đông
sửa lại nó. Mùa hè năm sau, ông cho thuê chiếc tàu, kiếm được 50 đôla
Mỹ. Đây là kinh nghiệm đầu tiên trong sự nghiệp vận tải tàu thủy của
ông. Ông vô cùng vui mừng, nhất là khi ông biết mình đã kiếm được
một món tiền.

Khi ông hơn 10 tuổi, cha mẹ ông đã ở riêng, ông cùng với cha tới

cảng A-thơ của bang Tếch-dát, một cảng nhỏ đóng tàu. Cha ông tìm
được ở đó một số cơ hội kinh doanh bất động sản.

Đa-ni-en vẫn mê mệt tới tàu thủy, không còn cả tâm trí nào để học

trung học nữa, nên đã nghỉ học tới làm việc ở bên bờ biển. Lênh đênh
mấy năm, về sau dừng lại ở một nhà máy động cơ hải quân. Nhà máy cử
ông đến các cảng trên toàn quốc, giúp họ lắp động cơ vào tàu. Đây là lần
đầu tiên ông làm việc dưới quyền người khác duy nhất trong đời. Ông
thích công việc đó, thêm nữa còn phát hiện thấy tay nghề của mình
cũng không tồi, thế là mỗi khi rỗi rãi ông bèn một mình lắp đặt động cơ
cho người khác.

Về sau những công việc mà ông nhận nhiều tới mức làm không xuể,

nên ông từ bỏ công việc ở nhà máy.

Trong 20 năm sau đó, có tới vài tháng ông lại mong được làm việc

cho người khác. Khác với những người khác trong cuốn sách này, Lút-

245

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.