10 SUY NGHĨ KHÔNG BẰNG 1 HÀNH ĐỘNG - Trang 55

họ thấy lo lắng, còn khi đi làm rồi nói đến tiền khiến họ trở lên điên
cuồng. Thái độ thẳng thắn của họ đối với đồng tiền hình như tượng
trưng cho sự trưởng thành, chín chắn; nhất là mọi người càng cảm thấy
đó là thái độ xung đột, ức chế đối với thành tích. Nhưng thực ra cách
này không thể hiện được sự trưởng thành, chín chắn.

Bô-ri tốt nghiệp đại học khoa Anh ngữ (thành tích của 4 năm luôn là

75 điểm) và vào làm ở một tạp chí. Bảy tháng sau, cô đã nói “Nơi này họ
chỉ nghĩ đến tiền!”

Vậy thì cô ấy cần gì nhỉ? Cô ấy đã trả lời rất dứt khoát “Bạn bè! Đó là

khao khát duy nhất của tôi.” Nhưng mấy tháng nay cô ấy đã không có
được một người bạn đồng nghiệp thân thiết nào, mà xem ra sau này
cũng vẫn vậy. Đồng thời, cả hai người đều gặp khó khăn trong vấn đề tài
chính. Ê-lít tốt nghiệp khoa chính trị (điểm bình quân 4 năm là 80
điểm) nhẹ nhàng nói: “Mình kiếm tiền vừa đủ sống, nhưng thấy cái gì
cũng đắt đỏ”.

Không thể nghi ngờ rằng, đa số mọi người không thể hưởng thụ được

cách sống mà họ dự tính từ lâu. Đôi khi cũng nhận được tiền nhà gửi
cho nhưng cảnh tượng cuộc sống vật chất mà họ sớm tưởng tượng hình
như vẫn còn xa lắc. Đã có vài người thống kê cho biết: Cảnh tượng cuộc
sống mà chúng ta thường mơ ước đã có từ lâu cùng với kinh nghiệm
trong cuộc sống của bố mẹ. Nếu những gì họ có được không bằng bố mẹ
thì thật đáng buồn; đã tốt nghiệp đại học thì họ không có lý do tự cho
mình là sinh viên nghèo. Do tình trạng kinh tế không giầu có nên mọi
khó khăn bủa vây lấy họ. So với thành công trong cuộc sống vật chất
giữa họ và bố mẹ thì họ kém rất nhiều. Điều tồi tệ là, trong một thời
gian ngắn không thể cải thiện được tình trạng này.

Còn có một việc làm cho họ đau khổ hơn cả tiền đó là không thể

tránh nổi chủ đề “tiền”. Tuy họ đã học được cách làm thế nào coi nhẹ
mục tiêu cá nhân theo đuổi và sống hoà đồng với mọi người, nhưng hiện
nay không thể coi nhẹ vấn đề tiền bạc được nữa rồi. Mọi người thường
không thèm để ý đến thành tích vì rốt cuộc thi cử và báo cáo chỉ là
những việc tạm thời, nhưng tiền bạc lại là nhu cầu vĩnh cửu. Cũng giống
như Bô-ri đã nói: “Nếu bạn không có tiền thì đừng có mơ đi đâu trong
thành phố này”. Đây là một chân lý mới khiến chúng ta cảm thấy vô
cùng khó chịu: Kiếm tiền là một công việc đau khổ và cô đơn.

Họ có thể tận dụng (thực tế thì cũng đã tận dụng rồi) đồng lương để

nghĩ cách giải quyết cảm giác cô đơn này. Trừ khi là hiểu rõ được cuộc
sống trước kia của họ thiếu gì, nếu không không thể hiểu rõ được 10
năm bắt đầu làm việc ấy, và ép buộc mình phải thích ứng với tình hình
xã hội. Ở trường họ giành được thành tích, nhưng họ có thể gác thành

54

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.