10 SUY NGHĨ KHÔNG BẰNG 1 HÀNH ĐỘNG - Trang 70

muốn tìm cũng tìm không thấy chứ đừng nói gì là khen ngợi, tán
dương;

- Thứ hai, họ cần phải tin rằng, khen ngợi thành tích hiện nay và

trước kia không gây trở ngại gì cho tiến bộ trong tương lai.

Nếu như nói những người làm việc có hoài bão lớn lao mà chúng tôi

nghiên cứu dù là làm việc cho mình hay làm việc cho người khác thì đều
rất sợ phải hồi ức lại, chúng tôi nói điều này không quá đáng chút nào.
Hồi ức làm họ sợ đến nổi da gà; chìm đắm trong quá khứ, ôn lại quá khứ
là hành động vớ vẩn, chỉ hợp với những người già và người lười biếng.

Họ cho rằng, sau khi về hưu ngắm nhìn lại những kỷ vật thì thích

hợp hơn; còn hiện nay, họ bận đến nỗi làm gì có thời gian mà nhớ về
quá khứ. Về cơ bản, cách làm của họ là “Mình vẫn lập ra những kỳ tích
bất hủ, đó là kết quả cả đời làm việc của mình. Bây giờ chưa phải là lúc
ôn lại quá khứ, những lời nói trước kia đã qua từ lâu rồi.” Nhưng họ
không hiểu một điều, khi sự nghiệp của họ kết thúc thì dù muốn nhớ lại
thì tất cả mọi thứ đều cũng đã tan biến hết rồi; họ đã huỷ hoại toàn bộ
những kỷ niệm đáng nhớ, có ý nghĩa trong từng giai đoạn.

Dù họ có hiểu được điều này thì họ vẫn đòi hỏi mình nghiêm khắc,

không được mạo hiểm dừng lại; họ luôn tránh mọi vấn đề có hại cho
việc cố gắng theo đuổi mục tiêu của họ. Nhưng cũng cần phải nói rõ một
điều dừng lại chốc lát để giữ lại ấn tượng, không nhưng không cản trở gì
để giành được mục tiêu mà còn giúp ích cho các bạn rất nhiều. Vì, nghỉ
ngơi chốc lát sẽ xoá tan được những áp lực đối với đòi hỏi của bản thân,
khiến vấn đề chuyển hướng có hiệu quả hơn. Chúng ta thường nói, hăng
quá hoá dở, tốt quá hoá lốp. Vitamin A có thể ngăn ngừa bệnh quáng
gà, nhưng nếu như hấp thụ quá nhiều thì dễ mắc bệnh xương và tử vong.
Mọi người cũng có cách suy nghĩ như vậy đối với khuyến khích, khuyến
khích đúng mức rất cần thiết, giúp con người tiến bộ, nhưng khuyến
khích quá mức thì sẽ làm cho con người ngưng trệ, nhiều người tự cho
rằng mình khuyến khích chưa đủ nhưng thực tế thì là khuyến khích quá
mức. Phản ứng của họ đương nhiên là có những yêu cầu nghiêm khắc
với bản thân, kết quả là càng làm cho môi trường bên ngoài tồi tệ hơn.

Họ thường xuyên vứt bỏ quá khứ thì tình hình sẽ không bao giờ được

cải thiện, họ sẽ không đạt được điều gì, vì phải ép buộc mình hướng về
tương lai đến khi gần về hưu. Nếu không có tương lai để hướng về thì sẽ
phải đối mặt với khó khăn khó có thể giải quyết được trọn vẹn, đến lúc
đó thì tất cả đã muộn.

Điều tồi tệ là, họ đã mất đến hàng chục năm mà không giành được

một chút hiệu quả nào; giống như cỗ máy cứ phun khói liên tục mà

69

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.