120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 135

mây, ngắm nhìn ánh trăng phía ngoài căn lều tránh mưa của mình. Con mèo
thi thoảng vẫn xuất hiện trên đỉnh bức tường, Tiểu Bạch đầu thai chuyển
thế.

Cô mở bút ghi âm, kề sát bên môi nói.
X, anh là ai? Mỗi ngày ban phát đồ ăn cho tôi, đưa tới váy ngủ, thảm và

chăn lông thiên nga trắng, ngoài anh ra, làm gì có ai để ý ra thế giới ở bên
ngoài ô cửa, ngày ngày nhìn chăm chăm vào đỉnh tòa nhà đối diện như kẻ
biến thái? Anh có thể nhìn lén tất cả mọi thứ từ tôi đúng không? Cảm ơn
Hồ thiên nga của anh, nhưng tôi không tin vào kết thúc này, nhất định còn
có dị bản khác. Anh nghĩ tôi là Odette sao? Cũng bị một tên phù thủy nào
đó nguyền rủa, bị nhốt trên đỉnh tòa tháp cao, muốn trốn mà không thoát
nổi, mỗi ngày chỉ có thể bầu bạn cùng các loài chim, và cả một người vĩnh
viễn không biết mặt là anh. Nếu như, anh là vị hoàng tử tới cứu tôi, tôi sẽ
trả lại anh gấp trăm gấp nghìn lần, xin hãy thả tôi đi đi! Xin anh ấy, X của
tôi, Siegfried.

Dưới trời đêm, Thôi Thiện luồn ra một cách trơn tru, vén mái tóc dài

điên cuồng, lắc lư phần gáy nhỏ và dài, mê hoặc như một nàng thiên nga
đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.