120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 187

đó trong phòng kí túc, cô là người nhận được nhiều hoa và thư tình nhất.
Cô rất biết cách chăm sóc cho bản thân, rất nhiều người tưởng rằng cô chưa
tới 30 tuổi.

- Cậu sao thế? Toàn không trả lời câu hỏi của bọn mình.
- Không sao cả.
Ba chữ ngắn gọn, nhưng lại ẩn chứa những thâm ý khó lường. Chương

Tiểu Tuyết đặt tay lên vai cô ta, hỏi:

- Bạn yêu à, cậu nói xem mười năm sau, khi chúng ta thực sự già đi rồi,

còn có thể làm bạn thân như ngày trước nữa không?

- Đương nhiên - lời còn chưa dứt, vai của Mai Lan khẽ run rẩy - Trừ khi,

mình chết rồi!

- Phì! Trong bốn đứa mình vừa có một người qua đời, đừng nói những

lời đen đủi nữa!

Toàn Man Như để lộ ra gương mặt sợ hãi, lại bắt đầu bán tín bán nghi

như ngày trước:

- Gần đây, mình có cảm giác, cái chết của Lệ Quân là sự sắp đặt của ông

trời.

- Ý cậu là - Bởi vì cậu ấy đưa chúng ta tới nơi đó?
- Ừ.
- Phù thủy thân yêu của tôi, còn muốn bói thêm một lá bài Tarot nữa

không? - Mai Lan xen vào câu chuyện đang tới hồi nguy hiểm của bọn họ -
Nói chuyện gì đó vui vẻ hơn đi.

Mỗi cuối tuần, bọn họ đều sẽ tìm một nơi nào đó để tụ tập, hoặc là ở

trong vườn nhà của ai đó, hoặc là ở trên nhà hàng xoay này. Bao nhiêu năm
nay thói quen ấy vẫn không hề thay đổi, vẫn luôn là Trình Lệ Quân, Toàn
Man Như, Chương Tiểu Tuyết, Mai Lan, cho đến 5 tháng trước, một trong
số họ trở thành người đã khuất.

Ba người phụ nữ trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn là Chương Tiểu Tuyết

phá tan sự im lặng:

- Này, chồng cậu mua cho cậu một chiếc xe ô tô mới à?
Toàn Man Như cố tình để lộ ra chiếc chìa khóa xe Audi trong tay ra, có

chút đắc ý nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.